shēn pàn
shēn shí
shēn shī
shēn tǐ
shēn qì
shēn gōng
shēn qián
shēn gàn
shēn zhǔ
shēn zhǎng
shēn bàn
shēn fǎ
shēn yùn
shēn jī
shēn biān
shēn bǎn
shēn fèn
shēn zi
shēn huǒ
shēn shì
shēn xià
shēn qiàn
shēn yáo
shēn mìng
shēn míng
shēn wáng
shēn shì
shēn jiā
shēn líng
shēn báo
shēn shàn
shēn lì
shēn qióng
shēn zhòng
shēn fen
shēn zì
shēn dú
shēn fàn
shēn pēi
shēn dīng
shēn dì
shēn bǎn
shēn hòu
shēn cái
shēn jià
shēn xīn
shēn qì
shēn wén
shēn gāo
shēn bàng
shēn shǒu
shēn yǐng
shēn hòu
shēn gǔ
shēn zī
shēn gè
shēn pǐn
shēn qū
shēn móu
shēn xùn
shēn yín
shēn duàn
shēn guī
shēn tú
shēn jǐ
shēn tǐng
shēn kǒu
shēn qián
shēn gàn
shēn biān
shēn yāo
shēn pī
shēn jià
shēn xíng
shēn shǒu
shēn cái
shēn xíng
shēn cháng
shēn cái
shēn jì
shēn yàng
shēn shang
shēn tǐ
shēn wèi
shēn shòu
shēn qīn
xiān zī
xióng zī
yì zī
chěng zī
wǔ zī
guī zī
shén zī
fēng zī
shèng zī
yán zī
shū zī
yù zī
jīn zī
suǒ zī
qīng zī
shēn zī
fāng zī
róng zī
yàn zī
jiàn zī
hè zī
gāo zī
hán zī
jìng zī
pú zī
bǐng zī
jiāo zī
hóng zī
fèng zī
duō zī
fēng zī
hè zī
lìng zī
héng zī
ruì zī
dàn zī
lì zī
lóng zī
nóng zī
qióng zī
jiāo zī
shuāng zī
jié zī
yāo zī
hóng zī
hán zī
yì zī
nòng zī
bīng zī
shēng zī
yān zī
dān zī
miào zī
yīng zī
kuā zī
luán zī
bào zī
fēng zī
tiān zī
身姿shēnzī
(1) 指身体的外部形态
例优雅的身姿令人难忘例牧女(.好工具)们骑着骏马,健美的身姿映衬在蓝天、雪山和绿草之间。——《天山景物记》英posture⒈ 姿态,姿势。
引宋刘斧《青琐高议别集·西池春游》:“向一田家子年少,身姿雅美。”
刘白羽《政治委员》:“他在马上露出他那英勇的身姿是十分动人的。”
《当代》1980年第2期:“朱安清觉得来人的身姿是那么苗条,步态是那么轻盈。”
身shēn(1)(名)身体:~上。(2)(名)指生命:奋不顾~。(3)(名)自己;本身:以~作则。(4)(名)人的品格和修养:修~。(5)(名)物体的中部或主要部分:车~|船~。(6)(名)(~儿)(量)用于衣服:做两~儿制服。
姿读音:zī姿zī(1)(名)容貌;姿态:~容|~色。(2)(名)姿势:~态|舞~。