shēn bàn
shēn jì
shēn jià
shēn bǎn
shēn shí
shēn dīng
shēn zhòng
shēn gōng
shēn bàng
shēn dú
shēn cái
shēn móu
shēn jǐ
shēn jià
shēn cháng
shēn shì
shēn biān
shēn kǒu
shēn yǐng
shēn tǐ
shēn pǐn
shēn pēi
shēn xià
shēn shǒu
shēn qián
shēn fen
shēn qiàn
shēn zhǔ
shēn qīn
shēn guī
shēn xíng
shēn qì
shēn yàng
shēn tú
shēn qū
shēn wén
shēn jiā
shēn wáng
shēn dì
shēn xīn
shēn fǎ
shēn gàn
shēn qióng
shēn shòu
shēn xíng
shēn yāo
shēn duàn
shēn hòu
shēn biān
shēn pī
shēn cái
shēn qián
shēn shī
shēn míng
shēn pàn
shēn fèn
shēn fàn
shēn wèi
shēn báo
shēn bǎn
shēn zhǎng
shēn lì
shēn zī
shēn yín
shēn tǐng
shēn yùn
shēn shàn
shēn tǐ
shēn zì
shēn shǒu
shēn yáo
shēn gāo
shēn gàn
shēn mìng
shēn zi
shēn líng
shēn cái
shēn jī
shēn gǔ
shēn huǒ
shēn hòu
shēn gè
shēn shang
shēn shì
shēn qì
shēn xùn
shī qióng
jì qióng
hé qióng
dào qióng
chǐ qióng
jiǒng qióng
duī qióng
yīn qióng
qióng qióng
tú qióng
zhèn qióng
è qióng
qín qióng
dīng qióng
lǎo qióng
qí qióng
jiàn qióng
dān qióng
jiù qióng
sòng qióng
zhì qióng
jié qióng
gù qióng
wú qióng
yù qióng
shēn qióng
pín qióng
jīn qióng
sì qióng
wēi qióng
wú qióng
jì qióng
sù qióng
è qióng
zhèn qióng
lòu qióng
jiān qióng
wú qióng
kū qióng
jī qióng
ān qióng
guān qióng
chì qióng
gēn qióng
yù qióng
yōu qióng
wáng qióng
tú qióng
yīn qióng
míng qióng
shòu qióng
lóng qióng
kùn qióng
dá qióng
chōng qióng
líng qióng
hùn qióng
niǎo qióng
tōng qióng
jī qióng
duǒ qióng
dà qióng
yán qióng
zhān qióng
jiāo qióng
fèng qióng
jīng qióng
jī qióng
cí qióng
jiū qióng
huì qióng
è qióng
ài qióng
qìng qióng
liáo qióng
zhuāng qióng
yǒu qióng
bù qióng
gū qióng
cí qióng
⒈ 身处困境。
引三国魏曹植《王仲宣诔》:“身穷志达,居鄙行鲜。”
晋潘岳《杨荆州诔》:“位贬道行,身穷志逸。”
⒉ 旧指人不按礼义立身处事。
引明方孝孺《题黄东谷诗后》:“人之穷有三而贫贱不与焉。心不通道德之要,谓之心穷;身不循礼义之涂,谓之身穷;口不道圣贤法度之言,谓之口穷。”
身shēn(1)(名)身体:~上。(2)(名)指生命:奋不顾~。(3)(名)自己;本身:以~作则。(4)(名)人的品格和修养:修~。(5)(名)物体的中部或主要部分:车~|船~。(6)(名)(~儿)(量)用于衣服:做两~儿制服。
穷读音:qióng穷qióng(1)(形)缺乏生产资料和生活资料;没有钱:~困|~苦|~国。(2)(形)穷尽:无~无尽|理屈辞~|日暮途~。(3)(形)用尽、费尽:~兵黩武|~目远望。(4)(形)彻底(追究):~究|~追猛打。(5)(形)极端:~凶极恶|~奢极侈。