táng juān
táng yīn
táng sāi
táng zǐ
táng huā
táng zhuāng
táng yáo
táng táng
táng bēi
táng nián
táng shì
táng pǔ
táng yú
táng shān
táng bì
táng jiào
táng ní
táng tī
táng shū
táng sēng
táng tū
táng gòng
táng rén
táng yīn
táng mào
táng shǔ
táng sì
táng tǐ
táng dì
táng wén
táng huáng
táng gōng
wěi zhuāng
cù zhuāng
chèn zhuāng
jià zhuāng
dōng zhuāng
chì zhuāng
qīng zhuāng
qiàn zhuāng
xiè zhuāng
gōng zhuāng
yuán zhuāng
bǎo zhuāng
shí zhuāng
qiáo zhuāng
liè zhuāng
dào zhuāng
dǎo zhuāng
xiàn zhuāng
zī zhuāng
fēng zhuāng
nán zhuāng
ān zhuāng
gǔ zhuāng
nǚ zhuāng
chūn zhuāng
zhōng zhuāng
dào zhuāng
yún zhuāng
zì zhuāng
báo zhuāng
píng zhuāng
duǎn zhuāng
guò zhuāng
yàn zhuāng
xǐ zhuāng
náng zhuāng
chù zhuāng
yáng zhuāng
xià zhuāng
jí zhuāng
wǔ zhuāng
zhěng zhuāng
jiǎn zhuāng
xī zhuāng
bèi zhuāng
diào zhuāng
qīng zhuāng
gǎi zhuāng
zhòng zhuāng
nào zhuāng
péi zhuāng
xíng zhuāng
yù zhuāng
biàn zhuāng
zhuó zhuāng
shèng zhuāng
jiǎ zhuāng
sù zhuāng
bàn zhuāng
bāo zhuāng
kǎi zhuāng
lǚ zhuāng
máo zhuāng
zī zhuāng
shù zhuāng
dié zhuāng
bàn zhuāng
fú zhuāng
qǔ zhuāng
jù zhuāng
jiè zhuāng
cù zhuāng
xīn zhuāng
qí zhuāng
lí zhuāng
gōng zhuāng
jiè zhuāng
mì zhuāng
hè zhuāng
jī zhuāng
shàng zhuāng
chén zhuāng
huàn zhuāng
xì zhuāng
jīn zhuāng
hóng zhuāng
róng zhuāng
sù zhuāng
zǒng zhuāng
zǔ zhuāng
qīng zhuāng
tóng zhuāng
hóng zhuāng
jīng zhuāng
huā zhuāng
qí zhuāng
yáng zhuāng
huà zhuāng
hái zhuāng
táng zhuāng
fā zhuāng
qiáo zhuāng
hán zhuāng
dī zhuāng
shì zhuāng
hAo86.唐装tángzhuāng
(1) 中式服装
英Chinese-style costume(2) 唐朝人的装束
英dresses of the Tang Dynasty⒈ 唐朝人的装束。
引宋陆游《老学庵笔记》卷八:“翟耆年,字伯寿 ……巾服一如唐人,自名唐装。”
⒉ 指中式服装。
引茅盾《归途杂拾·九龙道上》:“一个个都是青布或蓝布的‘唐装’。”
唐朝人的服饰。
唐táng(1)(形)(言谈)虚夸:~大无验。(2)(形)空;徒然:功不~捐(功夫不白费)。(3)(名)传说中的朝代名;尧所建。(4)(名)唐朝。(5)(名)后唐。(6)(名)姓。
装读音:zhuāng装zhuāng(1)基本义:(动)修饰;打扮;化装:(动)修饰;打扮;化装(2)(名)服装:服~|男~。(3)(名)演员化装时穿戴、涂抹的东西:戏~|卸~。(4)(动)假装:~傻|~蒜|~相|~佯|~腔作势。装zhuāng(1)(动)把东西放在器物内;把物品放在运输工具上:~船|~车|~货|~料|~箱|~卸。(2)(动)装配;安装:~订|~电灯。