唐僧


唐僧的组词


唐书

táng shū

唐棣

táng dì

唐梯

táng tī

唐塞

táng sāi

唐体

táng tǐ

唐子

táng zǐ

唐弓

táng gōng

唐皇

táng huáng

唐帽

táng mào

唐文

táng wén

唐僧

táng sēng

唐虞

táng yú

唐碧

táng bì

唐殷

táng yīn

唐肆

táng sì

唐山

táng shān

唐室

táng shì

唐花

táng huā

唐窖

táng jiào

唐人

táng rén

唐鼠

táng shǔ

唐圃

táng pǔ

唐装

táng zhuāng

唐突

táng tū

唐捐

táng juān

唐尧

táng yáo

唐唐

táng táng

唐贡

táng gòng

唐猊

táng ní

唐陂

táng bēi

唐音

táng yīn

唐年

táng nián


名僧

míng sēng

圣僧

shèng sēng

定僧

dìng sēng

贫僧

pín sēng

衲僧

nà sēng

诗僧

shī sēng

汉僧

hàn sēng

门僧

mén sēng

律僧

lǜ sēng

饭僧

fàn sēng

醉僧

zuì sēng

道僧

dào sēng

禅僧

chán sēng

登僧

dēng sēng

林僧

lín sēng

真僧

zhēn sēng

九僧

jiǔ sēng

枯僧

kū sēng

唐僧

táng sēng

凡僧

fán sēng

竺僧

zhú sēng

老僧

lǎo sēng

学僧

xué sēng

供僧

gòng sēng

避僧

bì sēng

尼僧

ní sēng

髡僧

kūn sēng

客僧

kè sēng

谈僧

tán sēng

高僧

gāo sēng

逸僧

yì sēng

梵僧

fàn sēng

讲僧

jiǎng sēng

番僧

fān sēng

胡僧

hú sēng

土僧

tǔ sēng

上一组词:书舍
下一组词:庭落

更多唐的组词

唐僧的意思


词语解释:

玄奘的.俗称。

引证解释:

⒈ 玄奘的俗称。 唐代著名高僧,民间传说及《西游记》等文学作品中称“唐僧”。参见“唐僧取经”。

网络解释:

唐僧 (《西游记》人物)

唐僧,也叫唐三藏,唐僧为中国四大名著之一《西游记》中的人物,前世为如来二弟子金蝉子,原型为唐代高僧玄奘。玄奘,生于今河南洛阳,俗家姓名“陈袆”,法号“玄奘”,被尊称为“三藏法师”,后世俗称“唐僧”。早在西夏时期的敦煌壁画,就有唐僧取经故事,唐僧、还有人相似猴的孙悟空手牵白马。后来不断演绎,就有了《西游记》。
更多僧的组词

唐僧详细解释


读音:táng

唐táng(1)(形)(言谈)虚夸:~大无验。(2)(形)空;徒然:功不~捐(功夫不白费)。(3)(名)传说中的朝代名;尧所建。(4)(名)唐朝。(5)(名)后唐。(6)(名)姓。

读音:sēng

僧sēng(名)出家修行的男性佛教徒;和尚:~人|~衣。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025