唐体


唐体的组词


唐僧

táng sēng

唐圃

táng pǔ

唐花

táng huā

唐装

táng zhuāng

唐体

táng tǐ

唐山

táng shān

唐年

táng nián

唐皇

táng huáng

唐人

táng rén

唐殷

táng yīn

唐碧

táng bì

唐唐

táng táng

唐室

táng shì

唐突

táng tū

唐子

táng zǐ

唐肆

táng sì

唐帽

táng mào

唐书

táng shū

唐贡

táng gòng

唐音

táng yīn

唐猊

táng ní

唐尧

táng yáo

唐梯

táng tī

唐鼠

táng shǔ

唐棣

táng dì

唐塞

táng sāi

唐窖

táng jiào

唐捐

táng juān

唐弓

táng gōng

唐陂

táng bēi

唐虞

táng yú

唐文

táng wén


俳体

pái tǐ

不体

bù tǐ

换体

huàn tǐ

投体

tóu tǐ

载体

zài tǐ

身体

shēn tǐ

齐体

qí tǐ

形体

xíng tǐ

铁体

tiě tǐ

蔽体

bì tǐ

配体

pèi tǐ

型体

xíng tǐ

上体

shàng tǐ

凡体

fán tǐ

胎体

tāi tǐ

书体

shū tǐ

导体

dǎo tǐ

单体

dān tǐ

解体

jiě tǐ

律体

lǜ tǐ

六体

liù tǐ

腺体

xiàn tǐ

踝体

huái tǐ

转体

zhuǎn tǐ

总体

zǒng tǐ

理体

lǐ tǐ

合体

hé tǐ

肢体

zhī tǐ

诏体

zhào tǐ

今体

jīn tǐ

质体

zhì tǐ

群体

qún tǐ

独体

dú tǐ

曩体

nǎng tǐ

有体

yǒu tǐ

联体

lián tǐ

宫体

gōng tǐ

变体

biàn tǐ

实体

shí tǐ

霸体

bà tǐ

脱体

tuō tǐ

补体

bǔ tǐ

托体

tuō tǐ

赖体

lài tǐ

柱体

zhù tǐ

玉体

yù tǐ

赵体

zhào tǐ

吴体

wú tǐ

竟体

jìng tǐ

趁体

chèn tǐ

拗体

niù tǐ

发体

fā tǐ

人体

rén tǐ

黄体

huáng tǐ

七体

qī tǐ

非体

fēi tǐ

大体

dà tǐ

无体

wú tǐ

物体

wù tǐ

文体

wén tǐ

衔体

xián tǐ

整体

zhěng tǐ

贰体

èr tǐ

骊体

lí tǐ

互体

hù tǐ

磁体

cí tǐ

枝体

zhī tǐ

流体

liú tǐ

美体

měi tǐ

裸体

luǒ tǐ

结体

jié tǐ

安体

ān tǐ

交体

jiāo tǐ

面体

miàn tǐ

相体

xiāng tǐ

溶体

róng tǐ

心体

xīn tǐ

诗体

shī tǐ

启体

qǐ tǐ

礼体

lǐ tǐ

球体

qiú tǐ

五体

wǔ tǐ

放体

fàng tǐ

兵体

bīng tǐ

风体

fēng tǐ

锦体

jǐn tǐ

活体

huó tǐ

鹤体

hè tǐ

星体

xīng tǐ

静体

jìng tǐ

媒体

méi tǐ

降体

jiàng tǐ

仰体

yǎng tǐ

法体

fǎ tǐ

储体

chǔ tǐ

两体

liǎng tǐ

酮体

tóng tǐ

四体

sì tǐ

口体

kǒu tǐ

块体

kuài tǐ

品体

pǐn tǐ

遍体

biàn tǐ

躯体

qū tǐ

三体

sān tǐ

篇体

piān tǐ

命体

mìng tǐ

谢体

xiè tǐ

曲体

qǔ tǐ

得体

dé tǐ

镂体

lòu tǐ

欠体

qiàn tǐ

垂体

chuí tǐ

主体

zhǔ tǐ

敌体

dí tǐ

全体

quán tǐ

精体

jīng tǐ

坠体

zhuì tǐ

高体

gāo tǐ

贴体

tiē tǐ

参体

cān tǐ

创体

chuàng tǐ

液体

yè tǐ

灼体

zhuó tǐ

卑体

bēi tǐ

下体

xià tǐ

昆体

kūn tǐ

院体

yuàn tǐ

病体

bìng tǐ

诎体

qū tǐ

锥体

zhuī tǐ

备体

bèi tǐ

禁体

jìn tǐ

僞体

wěi tǐ

弩体

nǔ tǐ

坯体

pī tǐ

宁体

níng tǐ

母体

mǔ tǐ

正体

zhèng tǐ

继体

jì tǐ

立体

lì tǐ

软体

ruǎn tǐ

胶体

jiāo tǐ

骨体

gǔ tǐ

纵体

zòng tǐ

近体

jìn tǐ

楷体

kǎi tǐ

骈体

pián tǐ

统体

tǒng tǐ

贋体

yàn tǐ

王体

wáng tǐ

芽体

yá tǐ

君体

jūn tǐ

躶体

luǒ tǐ

熔体

róng tǐ

奁体

lián tǐ

屈体

qū tǐ

俪体

lì tǐ

服体

fú tǐ

晶体

jīng tǐ

来体

lái tǐ

贵体

guì tǐ

分体

fēn tǐ

固体

gù tǐ

散体

sǎn tǐ

矿体

kuàng tǐ

通体

tōng tǐ

八体

bā tǐ

常体

cháng tǐ

喻体

yù tǐ

别体

bié tǐ

白体

bái tǐ

戒体

jiè tǐ

刚体

gāng tǐ

轻体

qīng tǐ

二体

èr tǐ

局体

jú tǐ

事体

shì tǐ

推体

tuī tǐ

机体

jī tǐ

吏体

lì tǐ

异体

yì tǐ

同体

tóng tǐ

百体

bǎi tǐ

团体

tuán tǐ

唐体

táng tǐ

论体

lùn tǐ

陋体

lòu tǐ

可体

kě tǐ

顂体

lài tǐ

随体

suí tǐ

倮体

luǒ tǐ

所体

suǒ tǐ

政体

zhèng tǐ

抗体

kàng tǐ

九体

jiǔ tǐ

生体

shēng tǐ

词体

cí tǐ

雕体

diāo tǐ

本体

běn tǐ

字体

zì tǐ

砌体

qì tǐ

称体

chèn tǐ

浊体

zhuó tǐ

定体

dìng tǐ

柳体

liǔ tǐ

调体

diào tǐ

遗体

yí tǐ

贱体

jiàn tǐ

烬体

jìn tǐ

胴体

dòng tǐ

天体

tiān tǐ

船体

chuán tǐ

陶体

táo tǐ

颜体

yán tǐ

牲体

shēng tǐ

欧体

ōu tǐ

鸿体

hóng tǐ

性体

xìng tǐ

火体

huǒ tǐ

个体

gè tǐ

笔体

bǐ tǐ

阳体

yáng tǐ

赝体

yàn tǐ

肉体

ròu tǐ

成体

chéng tǐ

气体

qì tǐ

德体

dé tǐ

落体

luò tǐ

匳体

lián tǐ

窗体

chuāng tǐ

具体

jù tǐ

皓体

hào tǐ

国体

guó tǐ

楚体

chǔ tǐ

重体

zhòng tǐ

禀体

bǐng tǐ

杂体

zá tǐ

献体

xiàn tǐ

比体

bǐ tǐ

讹体

é tǐ

根体

gēn tǐ

集体

jí tǐ

赤体

chì tǐ

客体

kè tǐ

治体

zhì tǐ

躬体

gōng tǐ

着体

zhuó tǐ

一体

yī tǐ

破体

pò tǐ

健体

jiàn tǐ

尸体

shī tǐ

草体

cǎo tǐ

古体

gǔ tǐ

旧体

jiù tǐ

灵体

líng tǐ

或体

huò tǐ

上一组词:唐音
下一组词:晩唐

更多唐的组词

唐体的意思


词语解释:

指唐诗(好工具.)的体式风格。

引证解释:

⒈ 指唐诗的体式风格。

引宋岳珂《桯史·施宜生》:“逆亮时有意南牧,校猎国中,一日而获熊三十六,廷试多士,遂以命题,盖用唐体。”
元萨都剌《寄马昂夫总管》诗:“人传絶句工唐体,自恐前身是薛能。”
清林则徐《题夏慈仲集》诗:“落手烟华绚古春,峻於唐体薄陈梁。”

网络解释:

唐体

唐体,读音tánɡ tǐ,是汉语词汇,指唐诗的体式风格。
更多体的组词

唐体详细解释


读音:táng

唐táng(1)(形)(言谈)虚夸:~大无验。(2)(形)空;徒然:功不~捐(功夫不白费)。(3)(名)传说中的朝代名;尧所建。(4)(名)唐朝。(5)(名)后唐。(6)(名)姓。

读音:tǐ,tī[ tǐ ]

1. 人、动物的全身:身体。体重。体温。体质。体征(医生在检查病人时所发现的异常变化)。体能。体貌。体魄(体格和精力)。体育。体无完肤。

2. 身体的一部分:四体。五体投地。

3. 事物的本身或全部:物体。主体。群体。

4. 物质存在的状态或形状:固体。液体。体积。

5. 文章或书法的样式、风格:体裁(文学作品的表现形式,可分为诗歌,散文,小说,戏剧等)。文体(文章的体裁,如“骚体”、“骈体”、“旧体诗”)。字体。

6. 事物的格局、规矩:体系。体制。

7. 亲身经验、领悟:体知(亲自查知)。体味。身体力行(xíng )。

8. 设身处地为人着想:体谅。体贴。体恤。

9. 与“用”相对。“体”与“用”是中国古典哲学的一对范畴,指“本体”和“作用”。一般认为“体”是最根本的、内在的;“用”是“体”的外在表现。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025