唐人


唐人的组词


唐塞

táng sāi

唐僧

táng sēng

唐年

táng nián

唐弓

táng gōng

唐肆

táng sì

唐梯

táng tī

唐猊

táng ní

唐文

táng wén

唐陂

táng bēi

唐鼠

táng shǔ

唐突

táng tū

唐尧

táng yáo

唐体

táng tǐ

唐殷

táng yīn

唐皇

táng huáng

唐虞

táng yú

唐人

táng rén

唐窖

táng jiào

唐花

táng huā

唐书

táng shū

唐唐

táng táng

唐山

táng shān

唐装

táng zhuāng

唐音

táng yīn

唐子

táng zǐ

唐室

táng shì

唐圃

táng pǔ

唐帽

táng mào

唐棣

táng dì

唐贡

táng gòng

唐碧

táng bì

唐捐

táng juān


裸人

luǒ rén

诱人

yòu rén

递人

dì rén

相人

xiāng rén

毒人

dú rén

瘦人

shòu rén

懒人

lǎn rén

住人

zhù rén

很人

hěn rén

稗人

bài rén

焗人

jú rén

近人

jìn rén

济人

jì rén

爨人

cuàn rén

冷人

lěng rén

铁人

tiě rén

高人

gāo rén

颠人

diān rén

辞人

cí rén

艺人

yì rén

州人

zhōu rén

余人

yú rén

量人

liàng rén

糖人

táng rén

喜人

xǐ rén

舂人

chōng rén

种人

zhǒng rén

废人

fèi rén

信人

xìn rén

估人

gū rén

嫠人

lí rén

慧人

huì rén

舁人

yú rén

吴人

wú rén

旊人

fǎng rén

邑人

yì rén

印人

yìn rén

伧人

cāng rén

格人

gé rén

或人

huò rén

拟人

nǐ rén

肉人

ròu rén

豺人

chái rén

九人

jiǔ rén

朴人

pǔ rén

降人

xiáng rén

抟人

tuán rén

劳人

láo rén

刺人

cì rén

部人

bù rén

水人

shuǐ rén

铜人

tóng rén

审人

shěn rén

辟人

pì rén

浅人

qiǎn rén

辜人

gū rén

超人

chāo rén

郢人

yǐng rén

閒人

xián rén

桐人

tóng rén

清人

qīng rén

退人

tuì rén

志人

zhì rén

啬人

sè rén

有人

yǒu rén

穣人

ráng rén

灶人

zào rén

雪人

xuě rén

此人

cǐ rén

戮人

lù rén

斗人

dòu rén

伟人

wěi rén

讬人

tuō rén

要人

yào rén

騷人

sāo rén

陈人

chén rén

刑人

xíng rén

关人

guān rén

乘人

chéng rén

吃人

chī rén

彼人

bǐ rén

大人

dà ren

应人

yīng rén

碁人

qí rén

放人

fàng rén

稍人

shāo rén

皙人

xī rén

矬人

cuó rén

冢人

zhǒng rén

氐人

dī rén

欧人

ōu rén

具人

jù rén

牙人

yá rén

歉人

qiàn rén

罢人

bà rén

武人

wǔ rén

轮人

lún rén

邦人

bāng rén

蛇人

shé rén

良人

liáng rén

吉人

jí rén

切人

qiē rén

本人

běn rén

荆人

jīng rén

选人

xuǎn rén

耦人

ǒu rén

牛人

niú rén

末人

mò rén

占人

zhàn rén

犇人

bēn rén

隶人

lì rén

仆人

pú rén

育人

yù rén

起人

qǐ rén

掩人

yǎn rén

宰人

zǎi rén

陵人

líng rén

涂人

tú rén

急人

jí rén

船人

chuán rén

羽人

yǔ rén

强人

qiǎng rén

出人

chū rén

完人

wán rén

絙人

gēng rén

噘人

juē rén

朽人

xiǔ rén

玉人

yù rén

他人

tā rén

呛人

qiāng rén

易人

yì rén

得人

dé rén

流人

liú rén

侍人

shì rén

笨人

bèn rén

親人

qīn rén

封人

fēng rén

廐人

jiù rén

后人

hòu rén

快人

kuài rén

猥人

wěi rén

异人

yì rén

楖人

jí rén

缁人

zī rén

虐人

nüè rén

倭人

wō rén

少人

shǎo rén

难人

nán rén

萌人

méng rén

失人

shī rén

犯人

fàn rén

喑人

yīn rén

证人

zhèng rén

诸人

zhū rén

远人

yuǎn rén

迓人

yà rén

淳人

chún rén

浄人

jìng rén

耍人

shuǎ rén

瑞人

ruì rén

哗人

huá rén

涓人

juān rén

职人

zhí rén

惡人

è rén

新人

xīn rén

牧人

mù rén

忙人

máng rén

黨人

dǎng rén

犬人

quǎn rén

肥人

féi rén

旅人

lǚ rén

画人

huà rén

郊人

jiāo rén

解人

jiě rén

坑人

kēng rén

贱人

jiàn rén

子人

zǐ rén

怀人

huái rén

追人

zhuī rén

辠人

zuì rén

猿人

yuán rén

钜人

jù rén

卝人

kuàng rén

内人

nèi rén

航人

háng rén

疠人

lì rén

痴人

chī rén

往人

wǎng rén

么人

me rén

钟人

zhōng rén

橹人

lǔ rén

上人

shàng rén

阔人

kuò rén

穷人

qióng rén

笃人

dǔ rén

辩人

biàn rén

馋人

chán rén

狂人

kuáng rén

逼人

bī rén

谁人

shéi rén

杰人

jié rén

闷人

mèn rén

官人

guān rén

猎人

liè rén

璧人

bì rén

祝人

zhù rén

好人

hǎo rén

笔人

bǐ rén

二人

èr rén

天人

tiān rén

国人

guó rén

惊人

jīng rén

某人

mǒu rén

宦人

huàn rén

神人

shén rén

熟人

shú rén

秀人

xiù rén

齐人

qí rén

窑人

yáo rén

货人

huò rén

遽人

jù rén

茶人

chá rén

各人

gè rén

赘人

zhuì rén

归人

guī rén

室人

shì rén

认人

rèn rén

丁人

dīng rén

村人

cūn rén

客人

kè rén

漆人

qī rén

举人

jǔ rén

饔人

yōng rén

裁人

cái rén

等人

děng rén

谠人

dǎng rén

送人

sòng rén

樵人

qiáo rén

深人

shēn rén

智人

zhì rén

奇人

qí rén

党人

dǎng rén

钓人

diào rén

筝人

zhēng rén

圬人

wū rén

材人

cái rén

火人

huǒ rén

木人

mù rén

亵人

xiè rén

潮人

cháo rén

换人

huàn rén

渗人

shèn rén

许人

xǔ rén

绛人

jiàng rén

私人

sī rén

燧人

suì rén

狩人

shòu rén

公人

gōng rén

僦人

jiù rén

徒人

tú rén

罔人

wǎng rén

斯人

sī rén

俅人

qiú rén

寅人

yín rén

雠人

chóu rén

节人

jié rén

宾人

bīn rén

医人

yī rén

迷人

mí rén

丧人

sàng rén

炮人

pào rén

荒人

huāng rén

嫁人

jià rén

俚人

lǐ rén

硕人

shuò rén

逗人

dòu rén

端人

duān rén

道人

dào ren

诉人

sù rén

痤人

cuó rén

伶人

líng rén

和人

hé rén

诗人

shī rén

活人

huó rén

焙人

bèi rén

役人

yì rén

伎人

jì rén

吾人

wú rén

黠人

xiá rén

旧人

jiù rén

罾人

zēng rén

土人

tǔ rén

中人

zhōng rén

才人

cái rén

寿人

shòu rén

粗人

cū rén

兼人

jiān rén

滂人

pāng rén

素人

sù rén

迈人

mài rén

上一组词:鼠径
下一组词:陶巾

更多唐的组词

唐人的意思


词语解释:

指唐代人。

指中国人。

引证解释:

⒈ 指唐代人。

引《宋史·文苑传六·米芾》:“冠服効唐人,风神萧散,音吐清畅。”

⒉ 指中国人。又,华侨或亦自称唐人。

引元吴鉴《<岛夷志略>序》:“自时厥后, 唐人之商贩者,外蕃率待以命使臣之礼。”
《明史·外国传五·真腊》:“唐人者,诸番呼华人之称也,凡海外诸国尽然。”
清王士禛《池北偶谈·谈异二·汉人唐人秦人》:“昔予在礼部,见四译进贡之使,或谓中国为汉人,或曰唐人。谓唐人者,如荷兰暹罗诸国。盖自唐始通中国,故相沿云尔。”
闻一多《洗衣歌》:“你说洗衣的买卖太下贱,肯下贱的只有唐人不成?”

国语词典:

唐代的人。

词语翻译

德语Chinese [im Kantonesischen] (S)​法语Han (ethnie)​
更多人的组词

唐人详细解释


读音:táng

唐táng(1)(形)(言谈)虚夸:~大无验。(2)(形)空;徒然:功不~捐(功夫不白费)。(3)(名)传说中的朝代名;尧所建。(4)(名)唐朝。(5)(名)后唐。(6)(名)姓。

读音:rén

人rén(1)(名)能制造工具并使用工具进行劳动的高等动物:男~|女~|~们|~类。(2)(名)每人;一般人:~手一册|~所共知。(3)(名)指成年人:长大成~。(4)(名)指某种人:工~|军~|主~|介绍~。(5)(名)别人:~云亦云|待~诚恳。(6)(名)指人的品质、性格或名誉:这个同志~很好|他~老实。(7)(名)指人的身体或意识:这两天~不大舒服。(8)(名)指人手、人材:我们这里正缺~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025