qǔ jìng
shěn jìng
chún jìng
qīng jìng
kuān jìng
chōng jìng
xī jìng
zhuān jìng
xián jìng
xū jìng
yǎng jìng
zào jìng
xiáng jìng
chún jìng
bèi jìng
dòng jing
gāo jìng
pǔ jìng
zuò jìng
pì jìng
jī jìng
kāi jìng
zhuāng jìng
jié jìng
lián jìng
yǎ jìng
mì jìng
zhǔ jìng
zhǐ jìng
zhú jìng
mò jìng
tián jìng
duān jìng
mù jìng
wǎn jìng
mài jìng
lěng jìng
píng jìng
yán jìng
xuán jìng
míng jìng
bì jìng
zhàn jìng
sù jìng
àn jìng
wěn jìng
zhèn jìng
wén jìng
jié jìng
níng jìng
níng jìng
ān jìng
qù jìng
yíng jìng
qī jìng
zhèn jìng
shàn jìng
qiǎo jìng
xīn jìng
shǒu jìng
yún jìng
yōu jìng
dàn jìng
yǎ jìng
qī jìng
zhēn jìng
mì jìng
chéng jìng
dàn jìng
yú jìng
sǐ jìng
jiǎn jìng
yàn jìng
zhèng jìng
hè jìng
jiǎn jìng
pín jìng
xián jìng
sù jìng
yā jìng
yán jìng
shěng jìng
chén jìng
xí jìng
tuì jìng
hé jìng
mì jìng
jiè jìng
nài jìng
wēn jìng
shū jìng
jì jìng
jǐn jìng
sī jìng
shǎng jìng
bù jìng
xián jìng
yuān jìng
róu jìng
rù jìng
chǎng jìng
tián jìng
亦作“嫻静”。
1.文雅安详。 茅盾《创造》三:“他破坏了娴娴的娇羞娴静的习惯。” 王汶石《风雪之夜·新结识的伙伴》:“在她那外表娴静的眼神里,露出坚定和刚强的神色来。”
幽静。
李若冰《在柴达木盆地》:“在它的南前方,可以瞭望到白雪皑皑的昆仑山 ,和娴静的尕期库勒湖 。”《人民文学》1979年第8期:“路和林带的另一面是广阔和娴静的田野。”
文静。
如:「联欢会主持人娴静高雅的气质,深深吸引了所有观众的目光。」
同“娴”。
静读音:jìng1.安定不动(跟“动”相对):~止。安~。风平浪~。~~的湖水。
2.没有声响:寂~。清~。傍晚,公园里很~。
3.使平静或安静:~下心来。请大家~一~。
4.姓。