shū shū
shū hù
shū shàn
shū è
shū lèi
shū zhēn
shū róng
shū yù
shū xiáng
shū rán
shū kuàng
shū mào
shū dé
shū yóu
shū lìng
shū lì
shū měi
shū wèn
shū mào
shū hǎo
shū zhēn
shū xìng
shū jiā
shū jìng
shū nǚ
shū pèi
shū shèng
shū fàn
shū lí
shū qí
shū yuàn
shū zhe
shū fēi
shū zhì
shū xián
shū dì
shū zī
shū ài
shū liàng
shū huì
shū líng
shū zhēn
shū qīng
shū jǐng
bèi jìng
ān jìng
zhèn jìng
zhǔ jìng
rù jìng
jiè jìng
mì jìng
wǎn jìng
hè jìng
tián jìng
dàn jìng
zuò jìng
tián jìng
xí jìng
chǎng jìng
mì jìng
pín jìng
chéng jìng
lěng jìng
chún jìng
níng jìng
mài jìng
xū jìng
qù jìng
sǐ jìng
kāi jìng
bù jìng
zhuāng jìng
duān jìng
bì jìng
wěn jìng
mò jìng
xián jìng
xīn jìng
dòng jing
jī jìng
jié jìng
nài jìng
jié jìng
tuì jìng
yàn jìng
sù jìng
jǐn jìng
xuán jìng
yún jìng
yǎ jìng
chún jìng
shàn jìng
mì jìng
pì jìng
jì jìng
zhú jìng
qī jìng
yuān jìng
zhèng jìng
dàn jìng
yán jìng
xī jìng
lián jìng
zhàn jìng
jiǎn jìng
yán jìng
gāo jìng
qiǎo jìng
àn jìng
shǎng jìng
xiáng jìng
xián jìng
róu jìng
chōng jìng
píng jìng
zhǐ jìng
zào jìng
qīng jìng
shū jìng
wén jìng
xián jìng
yōu jìng
kuān jìng
yú jìng
shěn jìng
yǎ jìng
shǒu jìng
yíng jìng
níng jìng
jiǎn jìng
hé jìng
chén jìng
yǎng jìng
qǔ jìng
mù jìng
pǔ jìng
wēn jìng
sù jìng
yā jìng
shěng jìng
zhēn jìng
sī jìng
míng jìng
zhuān jìng
qī jìng
zhèn jìng
[.好工具]淑静shūjìng
(1) 女子温柔文静
英tender and gentle⒈ 清净。
引《淮南子·要略》:“玄眇之中,精摇靡览,弃其畛挈,斟其淑静,以统天下,理万物,应变化,通殊类。”
⒉ 贤淑文静。
引清薛福成《庸盦笔记·史料二·嘉顺皇后贤节》:“﹝穆宗毅皇后﹞为今承恩公崇文山尚书之女,幼时即淑静端慧, 崇公每自课之,读书十行俱下。容德甚茂。”
淑shū(形)善;美;过去多指女人的品德好。
静读音:jìng1.安定不动(跟“动”相对):~止。安~。风平浪~。~~的湖水。
2.没有声响:寂~。清~。傍晚,公园里很~。
3.使平静或安静:~下心来。请大家~一~。
4.姓。