xiǎn qíng
xiǎn hū
xiǎn jué
xiǎn shèng
xiǎn xiá
xiǎn zhuāng
xiǎn sè
xiǎn qiǎo
xiǎn pǒ
xiǎn zòng
xiǎn jiān
xiǎn jì
xiǎn lì
xiǎn zhǒng
xiǎn ài
xiǎn dú
xiǎn hěn
xiǎn è
xiǎn kuài
xiǎn luàn
xiǎn zhì
xiǎn jù
xiǎn zǔ
xiǎn xìn
xiǎn lì
xiǎn qīng
xiǎn gān
xiǎn bù
xiǎn yùn
xiǎn dì
xiǎn duàn
xiǎn yì
xiǎn ào
xiǎn bì
xiǎn xiàng
xiǎn bǎn
xiǎn zhà
xiǎn zhèng
xiǎn zhǐ
xiǎn bēi
xiǎn jiān
xiǎn còu
xiǎn xiá
xiǎn jué
xiǎn tǎn
xiǎn hài
xiǎn chǒu
xiǎn shé
xiǎn yí
xiǎn shī
xiǎn yě
xiǎn xìng
xiǎn dé
xiǎn xī
xiǎn jiǒng
xiǎn zhì
xiǎn fú
xiǎn sè
xiǎn yú
xiǎn dàn
xiǎn wēi
xiǎn huá
xiǎn gōng
xiǎn pì
xiǎn shì
xiǎn è
xiǎn cè
xiǎn qiào
xiǎn è
xiǎn xiòng
xiǎn zhūn
xiǎn guài
xiǎn qǔ
xiǎn bào
xiǎn lì
xiǎn nüè
xiǎn yán
xiǎn pò
xiǎn è
xiǎn pì
xiǎn huì
xiǎn xiē
xiǎn fēng
xiǎn jí
xiǎn nán
xiǎn fú
xiǎn jīn
xiǎn nìng
xiǎn tān
xiǎn jí
xiǎn bī
xiǎn jiǎo
xiǎn hùn
xiǎn jùn
xiǎn guān
xiǎn bá
xiǎn xīn
xiǎn què
xiǎn sāi
xiǎn jì
xiǎn xì
xiǎn jiǎo
xiǎn yào
xiǎn gù
hài sè
nián sè
dùn sè
jiǒng sè
xiǎn sè
kū sè
qiān sè
shū sè
wán sè
lìn sè
cū sè
náng sè
hán sè
ān sè
jiǎn sè
xiǎn sè
wū sè
xiāo sè
lìn sè
yōu sè
zhān sè
nè sè
dāi sè
gàn sè
jǐn sè
gěng sè
xíng sè
huì sè
suān sè
jiān sè
gǔ sè
sī sè
dì sè
jiǎo sè
zhì sè
bǎn sè
zhì sè
wèi sè
xián sè
chí sè
pǔ sè
qiǎn sè
xiù sè
hān sè
shī sè
niù sè
shēng sè
gé sè
dàn sè
chàn sè
kǔ sè
gěng sè
àn sè
cū sè
yīn sè
pì sè
xiū sè
lěng sè
guài sè
qiào sè
qīng sè
níng sè
qí sè
hé sè
shēng sè
yū sè
yīn sè
yìng sè
jiǒng sè
jí sè
⒈ 亦作“险澁”。
⒉ 崎岖阻塞。
引《晋书·周馥传》:“河朔萧条, 崤函险涩。”
唐杜甫《早发射洪县南途中作》诗之二:“俶装逐徒旅,达曙凌险涩。”
清吴伟业《林屋洞》诗:“传闻道险涩,谽谺来天风。”
⒊ 谓文句生僻艰涩。
引元刘壎《隐居通议·文章三》:“今徒以诡异险涩难读为工。”
明刘基《<郭子明诗集>序》:“其为诗也不尚险涩,不求奇巧。”
明方孝孺《答王仲缙书》之二:“士之患,多厌常而喜怪,背正而嗜奇,用志既偏,卒之学为奇怪终不可成,而为险澁艰陋之归矣。”
险(1)(形)地势不平坦;险恶不容易通过的地方:天~|~要|~峰。(2)(形)遭到不幸或发生灾难的可能:~象|~境|~工|~情。(3)(形)狠毒:阴~。(4)(形)险些:~遭不幸|~些。
涩读音:sè涩sè(1)(名)像明矾或不熟的柿子那样使舌头感到麻木干燥的味道。(2)(形)摩擦时阻力大;不滑润:轮轴发~;该上油了。(3)(形)(文句)不流畅;难读;难懂:艰~。