xiǎn ào
xiǎn xiá
xiǎn gān
xiǎn bì
xiǎn jiǎo
xiǎn shé
xiǎn sè
xiǎn jiān
xiǎn qiào
xiǎn nìng
xiǎn huì
xiǎn gù
xiǎn fú
xiǎn jùn
xiǎn gōng
xiǎn è
xiǎn zhèng
xiǎn wēi
xiǎn è
xiǎn bá
xiǎn tǎn
xiǎn shèng
xiǎn xiàng
xiǎn jiǎo
xiǎn jì
xiǎn pì
xiǎn xiē
xiǎn pì
xiǎn zhì
xiǎn dì
xiǎn dú
xiǎn zhì
xiǎn bī
xiǎn huá
xiǎn zǔ
xiǎn nüè
xiǎn qīng
xiǎn zhūn
xiǎn còu
xiǎn bēi
xiǎn dé
xiǎn jiǒng
xiǎn zhǒng
xiǎn jīn
xiǎn zhǐ
xiǎn è
xiǎn xī
xiǎn bǎn
xiǎn zhà
xiǎn yì
xiǎn jí
xiǎn sāi
xiǎn fēng
xiǎn jù
xiǎn xīn
xiǎn chǒu
xiǎn yú
xiǎn yě
xiǎn shī
xiǎn luàn
xiǎn lì
xiǎn xiòng
xiǎn hū
xiǎn xì
xiǎn guài
xiǎn pǒ
xiǎn duàn
xiǎn zhuāng
xiǎn hùn
xiǎn ài
xiǎn guān
xiǎn yùn
xiǎn qíng
xiǎn è
xiǎn lì
xiǎn jì
xiǎn bào
xiǎn bù
xiǎn qiǎo
xiǎn jiān
xiǎn fú
xiǎn dàn
xiǎn hěn
xiǎn yào
xiǎn yán
xiǎn jí
xiǎn pò
xiǎn xìng
xiǎn kuài
xiǎn nán
xiǎn lì
xiǎn què
xiǎn zòng
xiǎn sè
xiǎn xiá
xiǎn yí
xiǎn tān
xiǎn shì
xiǎn xìn
xiǎn qǔ
xiǎn hài
xiǎn cè
xiǎn jué
xiǎn jué
fán nìng
wū nìng
shà nìng
piǎn nìng
róu nìng
guǐ nìng
kuáng nìng
gé nìng
sān nìng
bì nìng
zhū nìng
xié nìng
jiān nìng
jì nìng
xiǎo nìng
yú nìng
xiǎn nìng
yōu nìng
sì nìng
xìng nìng
quán nìng
tōu nìng
wǔ nìng
tān nìng
gǔ nìng
chǎn nìng
xiān nìng
zhōu nìng
bēi nìng
wū nìng
biàn nìng
zhōng nìng
qióng nìng
bù nìng
bǐ nìng
shàn nìng
tǐ nìng
zhǐ nìng
chán nìng
kuài nìng
qiǎo nìng
piān nìng
tiāo nìng
chán nìng
rén nìng
jiǎo nìng
huí nìng
⒈ 奸邪巧伪。
引《新唐书·李昭德传》:“洛阳人王庆之率险佞数百人,请以承嗣为皇太子,后不许。”
宋王谠《唐语林·方正》:“万福为人慷慨,嫉险佞。”
明陈继儒《读书镜》卷九:“张忠恕言近世险佞之徒,于凡直言正论,率指为好名归过。”
险(1)(形)地势不平坦;险恶不容易通过的地方:天~|~要|~峰。(2)(形)遭到不幸或发生灾难的可能:~象|~境|~工|~情。(3)(形)狠毒:阴~。(4)(形)险些:~遭不幸|~些。
佞读音:nìng佞nìng(1)(形)能说会道;惯于用花言巧语谄媚人:~臣|~人。(2)(形)有才智:不~。