yǎ mìng
yǎ cái
yǎ lǜ
yǎ zhú
yǎ dàn
yǎ qì
yǎ dá
yǎ jìng
yǎ zé
yǎ ài
yǎ dí
yǎ nǚ
yǎ rú
yǎ shí
yǎ jù
yǎ yùn
yǎ dào
yā piàn
yǎ wěi
yǎ liàn
yǎ dàn
yǎ qiào
yǎ qīng
yǎ diǎn
yǎ nòng
yǎ jié
yǎ bào
yǎ chǎng
yǎ liú
yǎ zé
yǎ kuàng
yǎ měi
yǎ liàng
yǎ shàng
yǎ zhèng
yǎ qíng
yǎ fàng
yǎ yì
yǎ qù
yǎ sháo
yǎ zé
yǎ huà
yǎ wén
yǎ cái
yǎ gē
yǎ jié
yǎ jìng
yǎ shǔ
yǎ dé
yǎ qiē
yǎ dàn
yǎ piān
yǎ nú
yǎ lùn
yǎ yé
yǎ sú
yǎ wǔ
yǎ róng
yǎ xián
yǎ wàng
yǎ xìng
yǎ wēi
yǎ hào
yǎ cí
yǎ yì
yǎ wán
yǎ cuì
yǎ míng
yǎ sù
yǎ mù
yǎ lì
yǎ yì
yǎ jiàn
yǎ gé
yǎ gǔ
yǎ huán
yǎ yì
yǎ gù
yǎ huì
yǎ qì
yǎ liàn
yǎ guān
yǎ chuī
yǎ guì
yǎ liàn
yǎ yóu
yǎ móu
yǎ hòu
yǎ sī
yǎ cí
yǎ jiān
yǎ mù
yǎ chún
yǎ yǒng
yǎ chún
yǎ rán
yǎ cāo
yǎ shì
yǎ lǜ
yǎ sè
yǎ jiù
yǎ fēng
yǎ xiù
yǎ gào
yǎ qǔ
yǎ gǔ
yǎ yǎ
yǎ shēn
yǎ yuān
yǎ liàng
yǎ jiàn
yǎ zhi
yǎ jiào
yǎ huái
yǎ shí
guò chuī
lóng chuī
shān chuī
yù chuī
guǐ chuī
yǎ chuī
méi chuī
fā chuī
luán chuī
náo chuī
qiè chuī
xiāo chuī
bí chuī
shāng chuī
biān chuī
yě chuī
qiāng chuī
qí chuī
wā chuī
gē chuī
xiāng chuī
liáng chuī
qīng chuī
wā chuī
zá chuī
shén chuī
jūn chuī
xiā chuī
pí chuī
làn chuī
qiū chuī
jìng chuī
bǎo chuī
piāo chuī
gào chuī
sōng chuī
huī chuī
fèng chuī
háo chuī
héng chuī
jīn chuī
shuāng chuī
nuǎn chuī
gǔ chuī
cǎi chuī
hán chuī
zhǐ chuī
miào chuī
nuǎn chuī
hú chuī
⒈ 吹奏《雅》《颂》之乐。
引《后汉书·桓荣传》:“又詔诸生雅吹击磬,尽日乃罢。”
李贤注:“吹管奏《雅》《颂》也。”
⒉ 《雅》《颂》之乐。
引唐令狐峘《释奠日国学观礼闻<雅><颂>》诗:“颂歌清晓听,雅吹度风闻。”
《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室
吹读音:chuī吹chuī(1)(动)合拢嘴用力吐气:~口哨。(2)(动)空气流动:风~雨打。(3)(动)说大话:~牛。(4)(形)事情失败:这事~了。