yǎ shì
yǎ sè
yǎ cái
yǎ gù
yǎ qì
yǎ chún
yǎ kuàng
yǎ cí
yǎ dé
yǎ liàn
yǎ jìng
yǎ dí
yǎ hào
yǎ dàn
yǎ jié
yǎ diǎn
yǎ sháo
yǎ jié
yǎ cí
yǎ qīng
yǎ jiàn
yǎ sù
yǎ jiù
yǎ qù
yǎ yuān
yǎ dàn
yǎ xìng
yǎ chuī
yǎ mìng
yǎ yǎ
yǎ zé
yǎ yùn
yǎ nǚ
yǎ zhi
yǎ cuì
yǎ lǜ
yǎ guān
yǎ qíng
yā piàn
yǎ rán
yǎ qǔ
yǎ nòng
yǎ wén
yǎ lǜ
yǎ sī
yǎ shēn
yǎ jù
yǎ shǔ
yǎ zhèng
yǎ piān
yǎ yé
yǎ zé
yǎ gē
yǎ mù
yǎ wǔ
yǎ měi
yǎ qiē
yǎ móu
yǎ ài
yǎ gé
yǎ bào
yǎ wēi
yǎ chǎng
yǎ liàng
yǎ mù
yǎ yǒng
yǎ huì
yǎ wěi
yǎ nú
yǎ yì
yǎ gǔ
yǎ cāo
yǎ gǔ
yǎ yì
yǎ liàng
yǎ lùn
yǎ shí
yǎ chún
yǎ qiào
yǎ fàng
yǎ shàng
yǎ jiào
yǎ lì
yǎ rú
yǎ sú
yǎ huái
yǎ fēng
yǎ huán
yǎ yóu
yǎ zé
yǎ wàng
yǎ jìng
yǎ liú
yǎ dàn
yǎ hòu
yǎ wán
yǎ míng
yǎ huà
yǎ xián
yǎ yì
yǎ xiù
yǎ dá
yǎ qì
yǎ shí
yǎ dào
yǎ liàn
yǎ guì
yǎ gào
yǎ liàn
yǎ jiàn
yǎ róng
yǎ zhú
yǎ jiān
yǎ yì
yǎ cái
sù shàng
cāo shàng
chóng shàng
kuā shàng
tái shàng
ruò shàng
xí shàng
líng shàng
yì shàng
gé shàng
sù shàng
qīn shàng
gù shàng
yè shàng
hào shàng
dān shàng
dūn shàng
jiā shàng
liù shàng
fēng shàng
jī shàng
jiāo shàng
jīn shàng
zūn shàng
lǚ shàng
jié shàng
líng shàng
gāo shàng
jiē shàng
jiā shàng
bǐ shàng
zōng shàng
dǔ shàng
qì shàng
sú shàng
xìn shàng
yíng shàng
shē shàng
shū shàng
mù shàng
jìng shàng
sù shàng
rǎn shàng
dǐ shàng
hé shang
shí shàng
qū shàng
lǐ shàng
jīng shàng
kuā shàng
gài shàng
guì shàng
ài shàng
qì shàng
qù shàng
jīn shàng
xǐ shàng
tuī shàng
yǎ shàng
yōu shàng
⒈ 风雅高尚。
引《三国志·魏志·徐邈传》:“比来天下奢靡,转相倣效,而徐公雅尚自若,不与俗同。”
五代王定保《唐摭言·知己》:“文方復雅尚之至,尝以律度百代为任,古之能者往往不至焉。”
清赵翼《拜袁揖赵哭蒋三图》诗:“程生作绘定可人,雅尚所存非漫戏。”
⒉ 极崇尚。
引南朝宋刘义庆《世说新语·规箴》:“王夷甫雅尚玄远,常嫉其妇贪浊,口未尝言钱字。”
清李渔《奈何天·虑婚》:“花面冲场,正生避席,非关倒置梨园,祗为从来雅尚。”
陈衍《<沉乙盦诗>序》:“君诗雅尚险奥,聱牙鉤棘中时復清言见骨,诉真宰,盪精灵。”
《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室
尚读音:shàng[ shàng ]1. 还(
),仍然:尚小。尚未。尚不可知。2. 尊崇,注重:尚武。尚贤(a.崇尚贤人;b.《墨子》篇名,内容阐述墨子的一种政治主张)。
3. 社会上共同遵从的风俗、习惯等:风尚。时尚。
4. 矜夸,自负:自尚其功。
5. 古,久远:“故乐之所由来者尚矣,非独为一世之所造也”。
6. 庶几,差不多:尚飨(希望死者来享用祭品之意)。
7. 姓。