yǎ jiù
yǎ rán
yǎ jù
yǎ shēn
yǎ hào
yǎ fēng
yǎ wàng
yǎ sháo
yǎ lǜ
yǎ sú
yǎ huái
yǎ ài
yǎ dàn
yǎ lùn
yǎ liàn
yǎ chuī
yǎ chún
yǎ liàn
yǎ zé
yǎ yǎ
yǎ qíng
yǎ jìng
yǎ yì
yǎ yì
yǎ qiào
yǎ lǜ
yǎ nǚ
yǎ cí
yǎ fàng
yǎ nòng
yǎ jìng
yǎ shì
yǎ dào
yǎ zé
yǎ cāo
yǎ kuàng
yǎ xián
yǎ rú
yǎ cái
yǎ liú
yǎ wěi
yǎ wán
yǎ xiù
yǎ liàng
yǎ shǔ
yǎ mù
yǎ yuān
yǎ yùn
yǎ qì
yǎ liàng
yǎ jié
yǎ gé
yǎ guān
yǎ huà
yǎ měi
yǎ sù
yǎ jiān
yā piàn
yǎ yóu
yǎ xìng
yǎ shí
yǎ zé
yǎ qiē
yǎ chǎng
yǎ hòu
yǎ gǔ
yǎ bào
yǎ yé
yǎ míng
yǎ huì
yǎ dí
yǎ qù
yǎ jié
yǎ sè
yǎ huán
yǎ yì
yǎ gǔ
yǎ shàng
yǎ shí
yǎ chún
yǎ zhú
yǎ jiàn
yǎ dàn
yǎ wén
yǎ mù
yǎ dá
yǎ piān
yǎ cí
yǎ róng
yǎ diǎn
yǎ yì
yǎ dàn
yǎ jiào
yǎ nú
yǎ guì
yǎ sī
yǎ móu
yǎ qǔ
yǎ wēi
yǎ mìng
yǎ cuì
yǎ liàn
yǎ qīng
yǎ gù
yǎ cái
yǎ wǔ
yǎ yǒng
yǎ gào
yǎ jiàn
yǎ zhèng
yǎ lì
yǎ zhi
yǎ dé
yǎ gē
yǎ qì
gē yǒng
gū yǒng
cuì yǒng
wú yǒng
yuān yǒng
yáo yǒng
jiē yǒng
xiàng yǒng
yǎ yǒng
měi yǒng
yín yǒng
yí yǒng
ōu yǒng
zǎo yǒng
jiān yǒng
zá yǒng
hán yǒng
fù yǒng
gē yǒng
lǎng yǒng
yín yǒng
qǐ yǒng
xiào yǒng
yáo yǒng
piān yǒng
fēng yǒng
duǎn yǒng
shī yǒng
yàn yǒng
dǎo yǒng
tán yǒng
fěng yǒng
zuǐ yǒng
wǔ yǒng
gē yǒng
shǎng yǒng
gēng yǒng
gǎn yǒng
bā yǒng
cháo yǒng
yán yǒng
kuāng yǒng
hán yǒng
hàn yǒng
sòng yǒng
fù yǒng
⒈ 谓风雅地吟唱。
引《晋书·隐逸传·陶潜》:“未尝有喜愠之色,惟遇酒则饮,时或无酒,亦雅咏不輟。”
南朝梁刘勰《文心雕龙·乐府》:“雅咏温恭,必欠伸鱼睨。”
南朝齐王俭《太宰文简褚彦回碑文》:“餐舆诵于丘里,瞻雅咏于京国。”
《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室
咏读音:yǒng咏yǒng(1)(动)本义:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读:唱;依着一定的腔调缓慢的诵读(2)(动)用诗词等来叙述:~雪|~梅|~史。