yǎ qīng
yǎ shì
yǎ dàn
yǎ fēng
yǎ wàng
yǎ jiù
yǎ huán
yǎ yé
yǎ qì
yǎ qì
yǎ chǎng
yǎ xìng
yǎ yóu
yǎ liàn
yǎ nòng
yǎ kuàng
yǎ dí
yǎ sī
yǎ fàng
yǎ mù
yǎ gǔ
yǎ dàn
yǎ dé
yǎ nú
yǎ cí
yǎ jié
yǎ chún
yǎ jìng
yǎ yì
yǎ qiē
yǎ hào
yǎ yǒng
yǎ shǔ
yǎ cí
yǎ wēi
yǎ wán
yǎ gào
yǎ zé
yǎ shēn
yǎ zé
yǎ liàn
yǎ shí
yǎ cái
yǎ dá
yǎ měi
yǎ cuì
yǎ bào
yǎ hòu
yǎ shàng
yǎ nǚ
yǎ yùn
yǎ liàn
yǎ wǔ
yǎ diǎn
yǎ shí
yǎ dàn
yǎ wén
yǎ liàng
yǎ jié
yǎ jiàn
yǎ lùn
yǎ huà
yǎ móu
yǎ ài
yǎ cái
yǎ liàng
yǎ xiù
yǎ gé
yǎ wěi
yǎ jiào
yǎ rú
yǎ sù
yǎ gù
yǎ róng
yǎ liú
yǎ zhèng
yā piàn
yǎ qǔ
yǎ lì
yǎ jiān
yǎ sú
yǎ cāo
yǎ chún
yǎ lǜ
yǎ guì
yǎ gǔ
yǎ piān
yǎ yì
yǎ zhú
yǎ huì
yǎ qíng
yǎ lǜ
yǎ mìng
yǎ qù
yǎ jìng
yǎ guān
yǎ sè
yǎ dào
yǎ xián
yǎ huái
yǎ míng
yǎ yì
yǎ gē
yǎ jù
yǎ chuī
yǎ zhi
yǎ zé
yǎ mù
yǎ yuān
yǎ sháo
yǎ yì
yǎ jiàn
yǎ qiào
yǎ rán
yǎ yǎ
kuí jiàn
shěn jiàn
jǐng jiàn
dòu jiàn
jūn jiàn
jiǎo jiàn
jùn jiàn
gǔ jiàn
lǜ jiàn
huó jiàn
zào jiàn
xiān jiàn
xíng jiàn
qīng jiàn
zhì jiàn
yǒng jiàn
yá jiàn
yǎ jiàn
wán jiàn
hóng jiàn
gān jiàn
bǎo jiàn
jìn jiàn
chōu jiàn
sǒng jiàn
kāng jiàn
shòu jiàn
xiá jiàn
fù jiàn
jǐn jiàn
wàng jiàn
měng jiàn
qīng jiàn
bēi jiàn
wán jiàn
shuǎng jiàn
cū jiàn
lǎo jiàn
hān jiàn
ān jiàn
piào jiàn
zuò jiàn
wěn jiàn
jiǎo jiàn
yáng jiàn
jié jiàn
jùn jiàn
jiǎo jiàn
biāo jiàn
qiáng jiàn
diāo jiàn
qiáo jiàn
zhěng jiàn
xiāo jiàn
háo jiàn
xiāo jiàn
féi jiàn
qiāo jiàn
kuài jiàn
tōng jiàn
jí jiàn
qiú jiàn
hè jiàn
bǐ jiàn
wǔ jiàn
qiào jiàn
jīng jiàn
qiú jiàn
gāng jiàn
yú jiàn
guān jiàn
bù jiàn
xióng jiàn
jiǎn jiàn
guǎng jiàn
zhuàng jiàn
kàng jiàn
⒈ 典雅刚健。
引宋欧阳修《<释祕演诗集>序》:“曼卿诗词清絶,尤称秘演之作,以为雅健有诗人之意。”
清刘大櫆《<倪司城诗集>序》:“虽其他稍涉平易者,而语必雅健,能不失诗人之意旨。”
闻一多《红烛·黄鸟》:“这样便是他吐出的那阙雅健的音乐呀!”
雅正遒劲。
《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室
健读音:jiàn健jiàn(1)(形)强健:~康|~全|稳~。(2)(动)使强健:~身|~胃。(3)(形)在某一方面显示的程度超过一般;善于:~步|~谈|~忘。