háo gěng
bó gěng
zhēn gěng
bì gěng
zhōng gěng
shēng gěng
táo gěng
hàn gěng
gǔ gěng
héng gěng
tóng gěng
qiáng gěng
làng gěng
kū gěng
guāi gěng
lù gěng
yè gěng
qí gěng
fú gěng
bì gěng
liú gěng
duàn gěng
fàn gěng
zuò gěng
róng gěng
píng gěng
cǎo gěng
wán gěng
suān gěng
jié gěng
jū gěng
wú gěng
chá gěng
mù gěng
huāng gěng
piāo gěng
cū gěng
jiān gěng
zhōng gěng
gāng gěng
biān gěng
gū gěng
tián gěng
fēn gěng
tǔ gěng
zǔ gěng
péng gěng
bēi gěng
zhí gěng
néng gěng
hóng gěng
hán gěng
dǒu gěng
qī gěng
萍梗pínggěng
(1) 比喻行踪如浮萍断梗一样,漂泊不定
英have no fixed abode because of constant travelling⒈ 浮萍断梗。因漂泊流徙,故以喻人行止无定。
引唐许浑《晨自竹径至龙兴寺崇隐上人院》诗:“客路随萍梗,乡园失薜萝。”
宋陆游《答勾简州启》:“遂容萍梗,暂息道途。”
明陆采《明珠记·赘苹》:“萍梗泊侯门,暂且度朝昏。”
萍梗随水漂流,不固定于土中。比喻居处不定。
萍píng(名)浮萍:~踪|~水相逢|浮~|水~。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。