piāo fà
piāo rán
piāo yì
piāo piě
piāo fàn
piāo yín
piāo báo
piāo diàn
piǎo nǚ
piāo gěng
piǎo bù
piāo fèi
piāo niè
piāo liú
piāo qīng
piāo piāo
piāo yáo
piāo lǔ
piǎo bái
piāo mò
piāo chǔ
piāo bǎi
piāo chén
piāo pèi
piāo kuàng
piǎo xǐ
piāo mài
piǎo méi
piāo xuán
piāo jū
piāo píng
piāo gāo
piāo yǐ
piāo dàng
piǎo rǎn
piāo lún
piào liang
piāo yè
piāo luò
piāo yǒng
piāo yí
piāo shěn
piāo shā
piāo sǎ
piāo zhuì
piāo niè
piāo shuō
piǎo xù
piāo yù
piāo biàn
piǎo mǔ
piāo líng
piāo bó
piāo pō
piāo jí
piāo làn
piāo shā
piāo péng
piāo nì
piāo zhàng
piāo fú
piāo yáo
piāo gǔ
piāo hǎi
piāo líng
piāo bīng
piāo jiǒng
piāo ér
piāo jué
piāo yóu
piāo rú
piāo jī
piāo ōu
piāo fù
piāo méi
piāo lǔ
piāo làng
piāo lǔ
piāo yáng
piāo lì
piāo lì
piāo tián
hóng gěng
píng gěng
gū gěng
qī gěng
piāo gěng
tǔ gěng
zuò gěng
wú gěng
jié gěng
guāi gěng
qiáng gěng
cǎo gěng
qí gěng
cū gěng
gāng gěng
fēn gěng
fàn gěng
gǔ gěng
héng gěng
duàn gěng
chá gěng
hàn gěng
fú gěng
zhí gěng
lù gěng
bì gěng
zhēn gěng
zǔ gěng
biān gěng
néng gěng
liú gěng
bó gěng
róng gěng
wán gěng
mù gěng
làng gěng
tóng gěng
háo gěng
dǒu gěng
yè gěng
zhōng gěng
kū gěng
jū gěng
zhōng gěng
bì gěng
péng gěng
jiān gěng
shēng gěng
huāng gěng
hán gěng
tián gěng
suān gěng
táo gěng
bēi gěng
⒈ 参见“浮梗”。参见“浮梗”。
引随水漂流的桃梗。语出《战国策·齐策三》:“﹝苏秦﹞谓孟尝君曰:‘今者臣来,过於淄上,有土偶人与桃梗相与语。桃梗谓土偶人曰:“子,西岸之土也,挺子以为人,至岁八月,降雨下, 淄水至,则汝残矣。”
土偶曰:“不然。吾西岸之土也,土则復西岸耳。今子,东国之桃梗也,刻削子以为人,降雨下, 淄水至,流子而去,则子漂漂者将何如耳。”
’”后以“漂梗”引申指漂泊者。 唐许浑《金陵阻风登延祚阁》诗:“登阁惭漂梗,停舟忆断蓬。”
明杨慎《庚寅除夕》诗:“无家垂老同漂梗,痛饮狂歌非隐沦。”
1. 浮在液体上不动或顺着风向、流向而移动:漂浮。漂流。漂没(mò)。漂移。漂泊(喻职业生活不固定,东奔西走。亦作“飘泊”)。漂零。漂沦。漂游。漂萍。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。