gǔ mù
gǔ kù
gǔ tū
gǔ qīng
gǔ liào
gū lu
gǔ shí
gǔ xiǔ
gǔ mài
gǔ suǐ
gǔ fǎ
gǔ pái
gǔ xiāng
gǔ dǒng
gǔ zú
gǔ bàng
gǔ dōng
gǔ huà
gǔ huī
gǔ zhé
gǔ gé
gǔ diāo
gǔ léi
gǔ gé
gǔ xiàng
gǔ liú
gǔ xiá
gǔ jiāo
gǔ qiào
gǔ hóu
gǔ kè
gǔ jiě
gǔ hái
gǔ jià
gǔ bào
gǔ chèn
gǔ zì
gǔ tàn
gǔ lì
gǔ lèi
gǔ zuì
gǔ duō
gǔ tī
gǔ zi
gǔ pén
gǔ jié
gǔ láo
gǔ lún
gǔ duò
gǔ mǐ
gǔ shé
gǔ zhēng
gǔ mó
gǔ hán
gǔ bèi
gǔ kē
gǔ lì
gǔ yùn
gū dū
gǔ jiāo
gǔ lù
gǔ fā
gǔ shi
gǔ tǐ
gǔ duǒ
gǔ tóu
gǔ dōng
gǔ jī
gǔ dǔ
gǔ gàn
gǔ qì
gǔ dōu
gǔ ròu
gǔ chū
gǔ bāng
gǔ mào
gǔ lì
gǔ xuè
gǔ zhàn
gǔ cǎi
gǔ tou
gǔ jīn
gǔ zhuàng
gǔ zài
gǔ fēn
gǔ nà
gǔ zhí
gǔ shēn
gǔ bí
gǔ gěng
gǔ sū
gǔ tuō
gǔ lù
gǔ gǎn
gǔ gěng
gǔ fěn
gǔ cì
gǔ xué
gǔ xiàng
gǔ bàn
gǔ jīng
gǔ shàn
gǔ gé
gǔ huái
gǔ chuáng
gǔ yǒng
gǔ gěng
gǔ jué
fēn gěng
chá gěng
zǔ gěng
zhí gěng
héng gěng
bì gěng
hàn gěng
piāo gěng
hóng gěng
néng gěng
guāi gěng
píng gěng
yè gěng
bēi gěng
lù gěng
huāng gěng
dǒu gěng
jū gěng
mù gěng
háo gěng
biān gěng
gāng gěng
qiáng gěng
bó gěng
tǔ gěng
jiān gěng
cǎo gěng
tián gěng
fú gěng
wán gěng
kū gěng
róng gěng
qí gěng
suān gěng
hán gěng
zhōng gěng
tóng gěng
péng gěng
gǔ gěng
gū gěng
shēng gěng
liú gěng
táo gěng
qī gěng
bì gěng
zuò gěng
jié gěng
làng gěng
cū gěng
fàn gěng
zhōng gěng
zhēn gěng
duàn gěng
wú gěng
⒈ 刚直。
引《宋书·孔觊传》:“覬少骨梗有风力。”
《北齐书·王琳传》:“窃以朝市迁贸,传骨梗之风;歷运推移,表忠贞之跡。”
明谢肇淛《五杂俎·事部二》:“粉饰者见赏,则闇修者弗庸;迎合者受知,则骨梗者蒙弃。”
⒉ 形容笔力刚劲。
引南朝齐谢赫《古画品录·江僧宝》:“用笔骨梗,甚有师法。”
1. 人和脊椎动物体内支持身体、保护内脏的坚硬组织:骨头。骨骼(全身骨头的总称)。骨节。骨肉(a.指最亲近的有血统关系的人,亦称“骨血”;b.喻紧密相连,不可分割的关系)。骨干(gàn)。
2. 像骨的东西(指支撑物体的骨架):伞骨。扇骨。
3. 指文学作品的理论和笔力:骨力(a.雄健的笔力;b.刚强不屈的气概)。风骨(古典文艺理论术语,指文章的艺术风格,亦指作品的风神骨髓)。
4. 指人的品质、气概:侠骨。骨气。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。