héng gěng
bēi gěng
zhēn gěng
jiān gěng
zhōng gěng
háo gěng
jié gěng
róng gěng
piāo gěng
jū gěng
biān gěng
guāi gěng
wán gěng
lù gěng
qiáng gěng
huāng gěng
liú gěng
bì gěng
shēng gěng
tián gěng
qī gěng
zuò gěng
gū gěng
cū gěng
wú gěng
mù gěng
kū gěng
tǔ gěng
tóng gěng
hán gěng
chá gěng
cǎo gěng
zhōng gěng
gǔ gěng
zhí gěng
duàn gěng
néng gěng
làng gěng
péng gěng
dǒu gěng
hóng gěng
gāng gěng
suān gěng
hàn gěng
táo gěng
yè gěng
fēn gěng
qí gěng
píng gěng
fàn gěng
zǔ gěng
fú gěng
bì gěng
bó gěng
⒈ 亦称“脖儿梗”。亦称“脖梗子”。颈项。
引《老残游记》第六回:“俺们这里人人都躭着三分惊险,大意一点儿,站笼就会飞到脖儿梗上来的。”
毕方锺涛《千重浪》第十二章三:“徐国河干活挺卖力,下面掏得挺深,不料哗啦一声塌下好大一块来,把他埋了个齐脖梗。”
叶文玲《篱下》:“有次小鹃咬着嘴皮挑明了问,这可把他问慌了,当下就扭过了红涨涨的脖梗子结结巴巴答:‘我……我这两挑是给三叔婆挑的哩!’”
脖bó(1)(名)(~子、~儿)头和躯干相连接的部分。(2)(名)(~儿)器物上像脖子的部分:这个瓶子~儿长。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。