wán qiáng
wán dí
wán tiě
wán méng
wán qián
wán mí
wán ào
wán mào
wán nüè
wán jiǎo
wán biāo
wán shū
wán nuò
wán xiōng
wán huà
wán lǔ
wán tí
wán bēn
wán zhuō
wán jiù
wán rén
wán sè
wán zuò
wán mò
wán lǔ
wán gù
wán jiàn
wán lóng
wán yún
wán bì
wán bǐ
wán sú
wán bèi
wán bì
wán pú
wán sè
wán nú
wán xiāo
wán xuǎn
wán miù
wán bēn
wán hūn
wán wéi
wán wán
wán kuàng
wán chī
wán dùn
wán sè
wán fú
wán hòu
wán chá
wán yín
wán sī
wán xì
wán zhì
wán hàn
wán hù
wán báo
wán ān
wán zhèng
wán chóu
wán pú
wán è
wán gěng
wán tóng
wán guǎng
wán kuài
wán tóng
wán héng
wán bì
wán yú
wán shì
wán bì
wán bèi
wán biāo
wán míng
wán jí
wán sù
wán shū
wán sì
wán lòu
wán kàng
wán nú
wán bì
wán jūn
wán cái
wán hū
wán míng
wán hù
wán shuǎ
wán fǔ
wán wán
wán qū
wán gù
wán hěn
wán rǒng
wán dùn
wán fěi
wán hěn
wán gǔ
wán mín
wán kuàng
wán tān
wán liè
wán àn
wán shí
wán chán
wán jù
wán pí
wán ròu
wán zhuān
wán yán
wán pǐ
wán zào
wán huá
wán yàn
wán cí
táo gěng
jié gěng
làng gěng
gāng gěng
píng gěng
róng gěng
lù gěng
kū gěng
biān gěng
zhēn gěng
hàn gěng
fēn gěng
hán gěng
zhōng gěng
zǔ gěng
fú gěng
tóng gěng
hóng gěng
duàn gěng
qī gěng
zuò gěng
bēi gěng
fàn gěng
jū gěng
bì gěng
huāng gěng
suān gěng
cū gěng
zhí gěng
cǎo gěng
dǒu gěng
héng gěng
mù gěng
tǔ gěng
néng gěng
jiān gěng
bó gěng
qiáng gěng
gū gěng
wán gěng
piāo gěng
zhōng gěng
qí gěng
háo gěng
wú gěng
guāi gěng
liú gěng
shēng gěng
bì gěng
chá gěng
péng gěng
gǔ gěng
tián gěng
yè gěng
顽梗wángěng
(1) 非常固执
例顽梗不化英obstinate;perverse⒈ 愚妄而不顺服。
引《续资治通鉴·宋徽宗崇宁二年》:“其地在大河之南,连接河岷,部族顽梗。”
⒉ 指愚妄而不顺服的人。
引明刘基《浙东处州分府元帅石末公德政记》:“以智计销顽梗,以德惠抚疲瘵。”
清郑燮《范县》诗:“尚有隐幽难尽烛,何曾顽梗竟能驯!”
清黄六鸿《福惠全书·钱穀·户头总催说》:“而各甲每有顽梗延捱,又别设滚单,令其逐户挨催,以少节甲长之劳。”
⒊ 形容山势陡直,无幽曲之胜。
引清刘大櫆《赠方抱之序》:“黟山顽梗,无巖壑足以登临。”
⒋ 暴起,突出。
引洪灵菲《流亡》七:“他恨自己终有点生得太蠢,几根瘦骨格外顽梗得可悲。”
固执不通。
如:「他这么顽梗而不知通权达变,看来只有请老祖父来相劝了。」
顽wán(1)(动)(基本义)不驯服:~固。(2)(形)愚蠢无知:愚~。(3)(形)不容易开导或制伏;固执:~石|冥~不灵。(4)(形)顽皮:~童|刁~。(5)同“玩”。
梗读音:gěng梗gěng(1)(名)(~儿)某些植物的枝或茎:花~|菠菜~儿|高粱~儿。(2)(动)挺直:~着脖子。(3)(形)直爽:~直。(4)(形)〈书〉顽固:顽~。(5)(动)阻塞;妨碍:~塞|从中作~。