zhào zhe
biān zhe
diǎn zháo
hè zhe
yǎn zhe
xiǎn zhe
liàn zhe
pù zhe
yōu zhe
biǎo zhe
chāo zhe
bǐng zhe
jiē zhe
wèi zhe
zhuó zhe
mén zhe
huò zhe
de zháo
chuān zhe
dìng zhe
píng zhe
gǎn zhe
chǎn zhe
jí zhe
nián zhuó
nà zhe
chù zhe
yǔn zhe
mí zhe
kě zhe
zhè zhāo
kè zhe
gēn zhe
yī zhāo
miào zhāo
tiē zhe
kàn zhe
lì zhe
fēng zhe
guǎn zhe
yā zhe
niē zhe
mì zhe
bèi zhe
chāo zhe
jiāo zhuó
zhuō zhe
fàng zhe
xián zhāo
néng zhe
cháo zhe
ān zhe
jìn zhe
kè zhe
chuán zhe
shū zhe
ài zhe
quán zhe
wēn zhe
zā zhe
chí zhe
shí zhe
dú zhe
jìn zhe
ái zhe
chǎn zhe
duān zhe
fù zhe
fù zhe
zhàn zhe
zhí zhuó
wú zhuó
dà zhe
gěng zhe
xiǔ zhe
jìn zhe
huó zhe
zhēn zhe
dì zhe
rǎn zhe
bái zhe
tiǎn zhe
xiān zhāo
xiǎng zhe
zěn zhe
lái zhe
chóng zhe
mò zhe
gāi zháo
rè zhe
xì zhe
nián zhuó
chēn zhe
pī zhe
zuàn zhe
guī zhe
jié zhe
mào zhe
gāo zhāo
màn zhe
děng zhe
míng zhe
fù zhuó
zhèng zháo
bù zháo
zhāo zhe
yuán zhe
hé zhe
zhāng zhe
yì zhuó
fèi zhe
tān zhe
jǐn zhe
līn zhe
huàng zhe
dǎo zhe
xǐ zhe
pǐn zhe
biào zhe
jù zhe
gēn zhe
běn zhe
jì zhe
rèn zhe
chén zhuó
gān zhe
zhì zhe
jí zhe
mào zhe
gòu zháo
lùn zhuó
jiǎn zhe
lāo zháo
hòu zhe
suí zhe
jué zhuó
míng zhe
jī zhe
zuǎn zhe
lián zhe
shěng zhe
yī zhuó
chún zhe
shàng zhe
shěn zhe
luò zhe
lòu zhe
qià zhe
jué zhāo
gù zhuó
⒈ 亦作“位宁”。
⒉ 古代宫殿,中庭左右两侧叫“位”,门屏之间叫“著”(或“宁”),故用以借指在朝居官。
引《国语·楚语上》:“在舆有旅賁之规,位宁有官师之典。”
⒊ 指朝官的职守。
引《国语·周语上》:“大夫、士日恪位著,以儆其官。”
宋叶适《除吏部侍郎谢表》:“驭下极称亭之审,待臣循理分之宜。位著所严,等威自辨。”
位wèi(1)(名)所在或所占的地 方:泊~|船~。(2)(名)职位、地位。(3)(名)特指皇帝的地位。(4)(名)一个数中每个数码所占的位置:个~。(5)(量)用于人(含敬意):诸~。(6)姓。
着读音:zhuó,zháo,zhāo,zhe[ zhe ]1. 助词,表示动作正在进行或状态的持续:走着。开着会。
2. 助词,表示程度深:好着呢!
3. 助词,表示祈使:你听着!
4. 助词,用在某些动词后,使变成介词:顺着。照着办。