chǎn yào
chǎn wā
chǎn wā
chǎn wù
chǎn huǎn
chǎn pì
chǎn yáng
chǎn jiū
chǎn yōu
chǎn shì
chǎn jiào
chǎn shì
chǎn dǎo
chǎn fū
chǎn xiào
chǎn zhèng
chǎn fā
chǎn zōng
chǎn tuò
chǎn yì
chǎn yǎn
chǎn míng
chǎn jì
chǎn hóng
chǎn zé
chǎn jué
chǎn xié
chǎn tí
chǎn zhe
chǎn huà
chǎn shì
gēn zhe
shěng zhe
līn zhe
bèi zhe
zhàn zhe
zěn zhe
jī zhe
kè zhe
zhí zhuó
fēng zhe
gǎn zhe
zhào zhe
lāo zháo
xì zhe
wú zhuó
quán zhe
lòu zhe
shí zhe
jué zhāo
kè zhe
zhì zhe
mén zhe
zhuó zhe
nián zhuó
chóng zhe
dà zhe
gān zhe
xiǎng zhe
píng zhe
yǎn zhe
jí zhe
guī zhe
jí zhe
lùn zhuó
hé zhe
hòu zhe
kě zhe
mí zhe
yǔn zhe
bǐng zhe
chǎn zhe
gāi zháo
jiē zhe
fèi zhe
jǐn zhe
guǎn zhe
zhāng zhe
gù zhuó
ài zhe
zuàn zhe
rǎn zhe
yā zhe
ái zhe
jìn zhe
pǐn zhe
biān zhe
míng zhe
biào zhe
chēn zhe
pù zhe
de zháo
dǎo zhe
mò zhe
xǐ zhe
suí zhe
tiǎn zhe
diǎn zháo
mào zhe
huàng zhe
tān zhe
màn zhe
gòu zháo
fù zhe
chuán zhe
mì zhe
gěng zhe
lì zhe
chù zhe
yī zhuó
kàn zhe
mào zhe
huò zhe
lián zhe
pī zhe
chún zhe
nà zhe
gēn zhe
rè zhe
chí zhe
rèn zhe
bái zhe
bù zháo
fù zhuó
luò zhe
jié zhe
jì zhe
hè zhe
wèi zhe
zā zhe
zhēn zhe
chén zhuó
fàng zhe
zuǎn zhe
jìn zhe
yōu zhe
dìng zhe
lái zhe
nián zhuó
zhèng zháo
dì zhe
jìn zhe
chāo zhe
jiāo zhuó
xiān zhāo
zhāo zhe
běn zhe
gāo zhāo
ān zhe
chuān zhe
duān zhe
jiǎn zhe
zhuō zhe
jué zhuó
chǎn zhe
yì zhuó
shū zhe
xiǔ zhe
xián zhāo
wēn zhe
fù zhe
míng zhe
miào zhāo
xiǎn zhe
yī zhāo
yuán zhe
zhè zhāo
děng zhe
néng zhe
shěn zhe
biǎo zhe
dú zhe
liàn zhe
qià zhe
jù zhe
shàng zhe
tiē zhe
chāo zhe
niē zhe
cháo zhe
huó zhe
⒈ 显著。
引汉蔡邕《荐皇甫规表》:“臣伏见护羌校尉皇甫规,少明经术,道为儒宗,修身力行,忠亮阐著。”
阐chǎn(动)讲明、表明:~明|~述|~发|~扬。
着读音:zhuó,zháo,zhāo,zhe[ zhe ]1. 助词,表示动作正在进行或状态的持续:走着。开着会。
2. 助词,表示程度深:好着呢!
3. 助词,表示祈使:你听着!
4. 助词,用在某些动词后,使变成介词:顺着。照着办。