zhuō zhe
zhuō jìn
zhuō shēng
zhuō báo
zhuō lù
zhuō sù
zhuō shū
zhuō jù
zhuō jiàn
zhuō huàn
zhuō bìng
zhuō móu
zhuō mèi
zhuō è
zhuō huò
zhuō bǐ
zhuō fū
zhuō mù
zhuō gǎo
zhuō fù
zhuō zuò
zhuō jì
zhuō zhù
zhuō lǜ
zhuō dùn
zhuō mù
zhuō nè
zhuō chéng
zhuō jīng
zhuō jiū
zhuō bèn
zhuō liè
zhuō pǔ
zhuō zhèng
zhuō shǒu
zhuō lòu
zhuō niǎo
zhuō jiān
zhuō nà
bù zháo
mí zhe
gān zhe
bǐng zhe
huó zhe
xì zhe
chí zhe
gāi zháo
jiāo zhuó
jì zhe
yī zhāo
biào zhe
yǔn zhe
lì zhe
yì zhuó
fàng zhe
nián zhuó
píng zhe
shàng zhe
chāo zhe
mào zhe
pù zhe
quán zhe
xiǎn zhe
zhí zhuó
dú zhe
chún zhe
nà zhe
mào zhe
gēn zhe
chēn zhe
màn zhe
niē zhe
děng zhe
běn zhe
gù zhuó
dì zhe
jí zhe
chǎn zhe
lùn zhuó
dìng zhe
yī zhuó
hòu zhe
jìn zhe
fù zhe
zhì zhe
fèi zhe
bái zhe
luò zhe
huò zhe
jué zhuó
mò zhe
jù zhe
wèi zhe
fēng zhe
wēn zhe
yā zhe
tiē zhe
zhàn zhe
yǎn zhe
liàn zhe
kè zhe
guī zhe
zhào zhe
míng zhe
xiǎng zhe
zhèng zháo
zhēn zhe
zhāo zhe
guǎn zhe
tiǎn zhe
néng zhe
dǎo zhe
xiǔ zhe
zuàn zhe
gǎn zhe
shěn zhe
lián zhe
cháo zhe
bèi zhe
yuán zhe
jī zhe
rǎn zhe
gěng zhe
nián zhuó
duān zhe
lái zhe
shěng zhe
ái zhe
xiān zhāo
mì zhe
ài zhe
yōu zhe
lòu zhe
biān zhe
pǐn zhe
jí zhe
míng zhe
gāo zhāo
rè zhe
zā zhe
jiǎn zhe
gòu zháo
suí zhe
pī zhe
mén zhe
jǐn zhe
chù zhe
miào zhāo
hè zhe
biǎo zhe
jìn zhe
jiē zhe
zhuō zhe
xǐ zhe
chén zhuó
kè zhe
fù zhe
lāo zháo
zěn zhe
zuǎn zhe
rèn zhe
xián zhāo
chóng zhe
wú zhuó
tān zhe
shí zhe
chāo zhe
de zháo
huàng zhe
jué zhāo
diǎn zháo
ān zhe
zhāng zhe
shū zhe
līn zhe
fù zhuó
jìn zhe
kě zhe
gēn zhe
chuān zhe
jié zhe
qià zhe
zhè zhāo
chǎn zhe
dà zhe
chuán zhe
hé zhe
kàn zhe
zhuó zhe
谦称自己的著作。
《儒林外史》第三五回:“先生如回贵府,便道枉驾过舍,还有些拙著慢慢的请教。” 清叶廷琯《<吹网录>自序》:“近世如纪文达之《如是我闻》, 彭甘亭之《懺摩録》,亦皆以释家语命名,拙著盖窃援其例尔。” 孙犁《秀露集·关于<铁木前传>的通信》:“其详情,请你参看拙著《耕堂书衣文录》此书条下。”
拙zhuō(1)(形)笨:~笨|手~|眼~。(2)(形)谦辞;称自己的(文章、见解等):~笔|~译|~著|~作。
着读音:zhuó,zháo,zhāo,zhe[ zhe ]1. 助词,表示动作正在进行或状态的持续:走着。开着会。
2. 助词,表示程度深:好着呢!
3. 助词,表示祈使:你听着!
4. 助词,用在某些动词后,使变成介词:顺着。照着办。