sēng láng
sēng xié
sēng qí
sēng gōng
sēng hù
sēng qié
sēng zhèng
sēng shè
sēng chuāng
sēng cáo
sēng bǎo
sēng jū
sēng gé
sēng shè
sēng fū
sēng sú
sēng guān
sēng jí
sēng lóu
sēng liáo
sēng ní
sēng xíng
sēng jiǎng
sēng zhāi
sēng yǔ
sēng guǎn
sēng zhōng
sēng nà
sēng lǜ
sēng ān
sēng qún
sēng qiú
sēng chú
sēng rén
sēng mén
sēng qìng
sēng tú
sēng qū
sēng zhǔ
sēng gé
sēng lán
sēng tà
sēng chú
sēng yī
sēng tǎ
sēng xuān
sēng shā
sēng tuó
sēng chuāng
sēng lú
sēng dié
sēng gāng
sēng jiā
sēng gòng
sēng huì
sēng dào
sēng nà
sēng bīng
sēng cán
sēng lù
sēng là
shì lú
yù lú
fēi lú
mù lú
nǔ lú
è lú
bì lú
huáng lú
xuě lú
kāng lú
bié lú
hāo lú
sù lú
kuāng lú
qǐn lú
sēng lú
diàn lú
gù lú
máo lú
jìn lú
xuán lú
lín lú
shì lú
qū lú
yǐ lú
gōng lú
jīng lú
shì lú
péng lú
qián lú
yù lú
zhān lú
lòu lú
xiá lú
yuán lú
ān lú
dào lú
xué lú
qióng lú
qióng lú
yě lú
chē lú
qiān lú
hé lú
jū lú
jǐng lú
kòu lú
qú lú
zhǒng lú
ān lú
zhōu lú
gù lú
bì lú
shān lú
líng lú
qiáo lú
chōng lú
bāo lú
cǎo lú
héng lú
qīng lú
wēn lú
péng lú
wú lú
wū lú
fó lú
fú lú
jié lú
guā lú
cūn lú
dú lú
wō lú
kè lú
⒈ 僧寺,僧舍。
引宋朱熹《奉陪判院丈充父平父兄宿回向用知郡丈壁间旧题之韵》:“暮雨停驂处,僧庐古道边。”
元邓文原《三月晦游道场山宿清公房与成文同行》诗:“凉立松风观石溜,晚寻樵径扣僧庐。”
僧sēng(名)出家修行的男性佛教徒;和尚:~人|~衣。
庐读音:lú庐lú(名)简陋的房屋:茅~|~舍。庐lú(1)指庐州(旧府名;府治在今安徽合肥)。(2)(Lú)姓。