sēng guān
sēng tú
sēng lóu
sēng jiǎng
sēng mén
sēng xié
sēng cáo
sēng nà
sēng xuān
sēng zhāi
sēng dào
sēng hù
sēng chuāng
sēng gé
sēng shā
sēng bīng
sēng qū
sēng láng
sēng yī
sēng lán
sēng qí
sēng sú
sēng chuāng
sēng gé
sēng zhōng
sēng guǎn
sēng fū
sēng gōng
sēng ān
sēng shè
sēng chú
sēng yǔ
sēng ní
sēng bǎo
sēng tǎ
sēng lǜ
sēng tà
sēng chú
sēng jiā
sēng qié
sēng qiú
sēng cán
sēng jū
sēng liáo
sēng dié
sēng huì
sēng xíng
sēng là
sēng zhèng
sēng shè
sēng jí
sēng zhǔ
sēng rén
sēng lú
sēng qìng
sēng qún
sēng nà
sēng lù
sēng gòng
sēng tuó
sēng gāng
hóng zhōng
liù zhōng
diǎn zhōng
sēng zhōng
jiā zhōng
dì zhōng
wǔ zhōng
bì zhōng
shǔ zhōng
chén zhōng
chū zhōng
hào zhōng
kōng zhong
lín zhōng
shū zhōng
huá zhōng
chán zhōng
shí zhōng
jī zhōng
qīng zhōng
wàn zhōng
mǔ zhōng
qíng zhōng
jìn zhōng
shuāng zhōng
hòu zhōng
yǎ zhōng
shǎng zhōng
gē zhōng
bó zhōng
tái zhōng
guà zhōng
hóng zhōng
fàn zhōng
jǐng zhōng
kòu zhōng
gū zhōng
dào zhōng
sāng zhōng
mǔ zhōng
qiān zhōng
sòng zhōng
fēn zhōng
chēn zhōng
jiǔ zhōng
gài zhōng
xiǎo zhōng
huā zhōng
bǎi zhōng
mù zhōng
diào zhōng
mǔ zhōng
pái zhōng
hán zhōng
mǔ zhōng
míng zhōng
fú zhōng
jìng zhōng
shān zhōng
fēng zhōng
tǎ zhōng
liàng zhōng
jīng zhōng
qiú zhōng
jǐng zhōng
dú zhōng
zhàn zhōng
dǐng zhōng
hǎo zhōng
yí zhōng
míng zhōng
biān zhōng
qiú zhōng
qìng zhōng
fú zhōng
yìng zhōng
gǔ zhōng
fǔ zhōng
shēng zhōng
fàn zhōng
dà zhōng
jiǔ zhōng
yáo zhōng
huáng zhōng
gē zhōng
diàn zhōng
yuè zhōng
zhuàng zhōng
jiǎng zhōng
jiǎ zhōng
lóng zhōng
diǎn zhōng
(.好工具)寺钟
⒈ 见“僧鐘”。亦作“僧钟”。寺钟。
引明王思任《送沉方平之官白下》诗:“僧鐘撩色界,坊乐占云璈。”
明王思任《宛溪夜发》诗:“官火分渔店,僧钟起鷺洲。”
僧钟,拼音是sēng zhōng,是一个汉语词汇,释义为寺钟。
僧sēng(名)出家修行的男性佛教徒;和尚:~人|~衣。
钟读音:zhōng钟zhōng(1)(名)响器;中空;用铜或铁制成:~鼎|~鼓|~楼。(2)(名)计时的器具;有挂在墙上的;也有放在桌上的:~摆|~表|~点|~声。(3)(名)指钟点、时间:六点~。钟zhōng(1)(动)(情感)等集中:~爱|~情。(2)姓。钟zhōng(名)同“盅”。