líng chí
líng yīn
líng ào
líng shuò
líng yún
líng miè
líng màn
líng jiǒng
líng bìng
líng shuāng
líng liè
líng jù
líng yān
líng bào
líng xuě
líng chuō
líng mó
líng tì
líng nüè
líng fēng
líng jiàn
líng jiè
líng xiāo
líng bìn
líng jiāng
líng zào
líng lì
líng jié
líng suì
líng shàng
líng jìn
líng hán
líng lì
líng kuài
líng jià
líng ōu
líng huài
líng děng
líng chí
líng jié
líng wǔ
líng cuò
líng guǐ
líng jiàn
líng xùn
líng duó
líng chén
líng sī
líng jià
líng zhuī
líng qī
líng yuè
líng xiāo
líng zhì
líng gù
líng shì
líng kuī
líng jìng
líng tà
líng miè
líng tiǎn
líng bī
líng wù
líng shuò
líng cǎn
líng chuáng
líng lì
líng jīng
líng lì
líng wēi
líng liè
líng yā
líng jīng
líng tū
líng zá
líng xiāo
líng jí
líng shé
líng rǎo
líng mài
líng rén
líng líng
líng téng
líng dǎo
líng huì
líng céng
líng chái
líng xiǎo
líng cháo
líng yǎn
líng sī
líng sàn
líng duó
líng kōng
líng lì
líng luàn
líng chuáng
líng shàng
líng jiàn
líng fàn
líng chú
líng lì
líng rǔ
líng yǎn
líng bō
líng chē
líng fēi
líng yuè
líng liè
líng dàn
líng cù
líng báo
líng gòu
líng kuà
líng chuō
líng ào
líng zāi
líng hū
líng luò
líng dōng
líng xū
líng xié
líng bèng
líng yǔ
líng yí
líng zhù
chū fàn
zhèng fàn
zhǔ fàn
diào fàn
gān fàn
jìn fàn
cí fàn
yú fàn
lěi fàn
jī fàn
nǎo fàn
chóng fàn
yí fàn
fù fàn
qiān fàn
chāo fàn
má fàn
zéi fàn
cuàn fàn
lái fàn
sì fàn
yān fàn
qīn fàn
shǒu fàn
jiān fàn
bào fàn
jié fàn
qīn fàn
qiú fàn
qiǎn fàn
qíng fàn
fēi fàn
nèi fàn
hǒng fàn
qiè fàn
líng fàn
wěi fàn
wéi fàn
méng fàn
mào fàn
zāng fàn
cè fàn
wǔ fàn
sàn fàn
jūn fàn
huǒ fàn
nì fàn
shāng fàn
shī fàn
gòng fàn
dú fàn
tóng fàn
chù fàn
mìng fàn
bàng fàn
suō fàn
shùn fàn
guàn fàn
zuì fàn
rù fàn
xiōng fàn
xián fàn
chì fàn
táo fàn
zhàn fàn
fēng fàn
jiān fàn
cóng fàn
qī fàn
dào fàn
yào fàn
pū fàn
lǚ fàn
kàng fàn
mài fàn
rě fàn
jīng fàn
bù fàn
zhēn fàn
xiōng fàn
zài fàn
jiǎn fàn
rén fàn
guò fàn
gù fàn
líng fàn
xiá fàn
jiǎn fàn
rèn fàn
zhǎn fàn
chōng fàn
mèi fàn
jìn fàn
líng fàn
yì fàn
fǎng fàn
àn fàn
dǐ fàn
wù fàn
dú fàn
xiāng fàn
léi fàn
ǒu fàn
běn fàn
wǔ fàn
yì fàn
⒈ 侵犯;侵扰。
引晋葛洪《抱朴子·对俗》:“夫占天文之玄道,步七政之盈缩,论凌犯于既往,审崇替于将来。”
《旧唐书·郑畋传》:“朕以狂寇凌犯,且驻蹕兴元,卿宜坚扼贼衝,勿令滋蔓。”
《明史·天文志二》:“纬星出入黄道之内行,凡恒星之近黄道者,皆其必由之道,凌犯皆由于此。”
清戴名世《小学论选序》:“盖其法律极严以密,一毫髮之有差,则遂至于猖狂凌犯,断筋絶臏,而其去题也远矣。”
⒉ 迎着;面对。
引宋苏辙《自黄州还江州》诗:“身浮一叶返湓城,凌犯风涛日夜行。”
淩犯:侵犯,欺压。 铁郎《二十世纪之湖南》:“欧洲百年前,以教皇凌犯各国, 梅特涅之侵害同盟也, 法兰西、意大利遂为全欧之敌。”
凌líng(1)(动)侵犯;欺侮:~辱|盛气~人。(2)(动)逼近:~晨。(3)(动)升高;在空中:~空|~云|~霄。(4)(Línɡ)姓。凌líng(名)〈方〉冰(多指块或锥状的):冰~。
犯读音:fàn犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。