yī jiǎ
yī zhàng
yī yǔn
yī lì
yī hé
yī kào
yī pí
yī mó
yī lài
yī dài
yī fó
yī chán
yī fù
yī lài
yī shùn
yī xīn
yī fù
yī de
yī jù
yī zhào
yī cún
yī cóng
yī guī
yī cì
yī bì
yī hù
yī chú
yī tuō
yī chéng
yī liàn
yī fǎng
yī tōng
yī cuì
yī liú
yī xī
yī wéi
yī lèi
yī wéi
yī nì
yī yǒng
yī wēi
yī guī
yī fù
yī rén
yī fēng
yī cháng
yī yī
yī huái
yī xī
yī xìn
yī fǎ
yī yuán
yī jiù
yī rán
yī liàn
yī qī
yī bàng
yī mǔ
yī jiē
yī shí
yī píng
yī xún
yī xī
yī fěi
yī yuán
yī fàng
yī shě
yī cóng
yī yǐn
qiān wéi
kuí wéi
kuí wéi
jù wéi
yī wéi
lí wéi
gé wéi
jiàn wéi
wán wéi
nì wéi
wǔ wéi
kuí wéi
kàng wéi
cóng wéi
cuò wéi
pì wéi
fèn wéi
yī wéi
shāng wéi
pān wéi
bó wéi
xīn wéi
zhèn wéi
jù wéi
shéng wéi
chí wéi
duō wéi
fù wéi
pàn wéi
dùn wéi
bù wéi
xíng wéi
guāi wéi
bì huì
pì wéi
fēi wéi
zhòng wéi
cháng wéi
cí wéi
bèi wéi
yōng wéi
quē wéi
wú wéi
bì wéi
jiǔ wéi
màn wéi
chà wéi
jiān wéi
xiāng wéi
yóu wéi
bū wéi
fàn wéi
cháng wéi
wú wéi
gù wéi
迟疑。
谓模棱两可。
形容乐声抑扬动听。
依顺;依仗。
⒈ 迟疑。
引汉刘向《九叹·离世》:“余思旧邦,心依违兮。”
明马愈《马氏日抄·徐尚书》:“妇依违未应,公色愈厉,起解驴欲行。”
⒉ 谓模棱两可。
引《公羊传·襄公二年》“齐姜与繆姜,则未知其为宣夫人与? 成夫人与” 汉何休注:“齐姜者, 宣公夫人;九年繆姜者, 成公夫人也。传家依违者, 襄公服繆姜丧未踰年,亲自伐郑,有恶,故传从内义,不正言也。”
⒊ 依顺;依仗。
引《宋书·郑鲜之传》:“﹝高祖﹞为宰相,颇慕风流,时或言论,人皆依违之,不敢难也。”
《资治通鉴·齐明帝建武三年》:“此国之大事,宜君臣各尽所见,勿以朕先言而依违於前,同异於后也。”
明陈汝元《金莲记·焚券》:“此辈依违权势,贼害忠良。”
⒋ 形容乐声抑扬动听。
引《文选·曹植<七启>》:“飞声激尘,依违厉响。”
刘良注:“依违,乍合乍离也。”
顺从或违背,不能作决断。《楚辞.刘向.九叹.离世》:「余思旧邦,心依违兮。」南朝梁.刘勰《文心雕龙.诏策》:「魏武称作敕戒,当指事而语,勿得依违,晓治要矣。」也作「猗违」。
依yī(1)(动)依靠:唇齿相~|相~为命。(2)(动)依从;同意:别人劝他;怎么也不~。(3)(介)依照;按照:~次前进|~葫芦画瓢。
违读音:wéi违wéi(1)(动)不遵照;不依从:~背|阳奉阴~。(2)(动)离别:久~|相~。