wáng lài
wáng qián
wáng yì
wáng shì
wáng mín
wáng wéi
wáng tú
wáng zān
wáng pàn
wáng wèi
wáng zhǔ
wáng jiǔ
wáng chén
wáng qí
wáng kǎo
wáng qín
wáng zǐ
wáng yì
wáng liáo
wáng yàng
wáng líng
wáng dòu
wáng rì
wáng xìn
wáng mǎ
wáng dì
wáng lùn
wáng dào
wáng shēn
wáng qióng
wáng tuō
wáng bǐ
wáng gū
wáng fú
wáng guó
wáng miè
wáng mǐn
wáng pò
wáng shí
wáng táo
wáng xíng
wáng huà
wáng méi
wáng shì
wáng yǒu
wáng gù
wáng cóng
wáng zhū
wáng jī
wáng zhèng
wáng nài
wáng sǐ
wáng zǒu
wáng pàn
wáng shī
wáng guī
wáng mìng
wáng hún
wáng bì
wáng jué
wáng lǜ
wáng hù
wáng yǔ
wáng bēn
wáng mò
wáng bū
wáng hé
wáng yá
wáng guò
wáng cuàn
wáng jiāng
wáng bā
wáng yáng
wáng quē
wáng rén
wáng cuò
wáng quē
wáng nì
wáng děng
wáng àn
wáng zhēng
wáng jí
wáng chú
wáng qíng
wáng jūn
wáng lǔ
wáng jǐ
wáng qīn
wáng yì
⒈ 无罪。亦指没有罪的人。
引《汉书·鲍宣传》:“七亡尚可,又有七死:酷吏殴杀,一死也;治狱深刻,二死也;冤陷亡辜,三死也……时气疾疫,七死也。”
《新唐书·李德裕传赞》:“汉刘向论朋党,其言明切,可为流涕,而主不悟,卒陷亡辜。”
1. 逃:逃亡。流亡。
2. 失去:亡佚。亡羊补牢。
3. 死:伤亡。死亡。
4. 灭:灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。
辜读音:gū辜gū(1)(名)罪。(2)(动)辜负;背。