wáng shī
wáng hún
wáng jí
wáng cóng
wáng xíng
wáng hù
wáng rén
wáng tuō
wáng yáng
wáng nì
wáng tú
wáng guī
wáng pò
wáng shì
wáng yì
wáng xìn
wáng lài
wáng bēn
wáng dì
wáng pàn
wáng quē
wáng mǐn
wáng méi
wáng yì
wáng guò
wáng bì
wáng qí
wáng yì
wáng lǔ
wáng gù
wáng qín
wáng zān
wáng shì
wáng lùn
wáng cuò
wáng rì
wáng qīn
wáng gū
wáng zǐ
wáng liáo
wáng jī
wáng sǐ
wáng wéi
wáng dòu
wáng yǔ
wáng zhēng
wáng mǎ
wáng chén
wáng shí
wáng zhǔ
wáng bǐ
wáng hé
wáng jiǔ
wáng wèi
wáng yàng
wáng mìng
wáng zhū
wáng qián
wáng jūn
wáng miè
wáng yá
wáng qióng
wáng zǒu
wáng cuàn
wáng lǜ
wáng dào
wáng táo
wáng mín
wáng qíng
wáng jué
wáng yǒu
wáng huà
wáng quē
wáng pàn
wáng nài
wáng guó
wáng bū
wáng àn
wáng bā
wáng shēn
wáng zhèng
wáng jǐ
wáng kǎo
wáng děng
wáng jiāng
wáng mò
wáng fú
wáng líng
wáng chú
sàn zān
méi zān
bì zān
fèng zān
zhì zān
kūn zān
dài zān
yī zān
jì zān
yīng zān
tuō zān
yù zān
wáng zān
píng zān
xī zān
péng zān
tóu zān
tóu zān
huá zān
huán zān
cuì zān
qióng zān
hé zān
mén zān
chōu zān
yí zān
dī zān
yáo zān
bǐ zān
shī zān
cháo zān
luò zān
guān zān
⒈ 《韩诗外传》卷九:“孔子出游少源之野。有妇人中泽而哭,其音甚哀。
引孔子怪之,使弟子问焉。曰:‘夫人何哭之哀?’妇人曰:‘乡者刈蓍薪而亡吾蓍簪,吾是以哀也。’弟子曰:‘刈蓍薪而亡蓍簪,有何悲焉?’妇人曰:‘非伤亡簪也,吾所以悲者,盖不忘故也。’”
后因以“亡簪”为怀念故旧的典故。 晋陆机《演连珠》之四十:“江汉之君,悲其坠屨; 少原之妇,哭其亡簪。”
宋黄庭坚《追忆予泊舟西江事次韵》:“往事刻舟求坠剑,怀人挥泪著亡簪。”
1. 逃:逃亡。流亡。
2. 失去:亡佚。亡羊补牢。
3. 死:伤亡。死亡。
4. 灭:灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。
簪读音:zān簪zān(1)(名)(~子、~儿)别住发髻的条状物;用金属、玉石等制成:~子|扁~。(2)(动)插在头发上:~花。