wáng lǔ
wáng quē
wáng jī
wáng méi
wáng pàn
wáng jiāng
wáng wéi
wáng bì
wáng zhèng
wáng yǒu
wáng lùn
wáng mín
wáng gū
wáng jí
wáng zhū
wáng yì
wáng bǐ
wáng shēn
wáng wèi
wáng mò
wáng hé
wáng huà
wáng jiǔ
wáng yá
wáng liáo
wáng cuàn
wáng chén
wáng jué
wáng qióng
wáng rén
wáng zǐ
wáng sǐ
wáng shì
wáng bā
wáng yì
wáng hù
wáng qīn
wáng lǜ
wáng mǐn
wáng táo
wáng yì
wáng cóng
wáng guò
wáng miè
wáng kǎo
wáng shī
wáng rì
wáng xìn
wáng xíng
wáng cuò
wáng jūn
wáng zǒu
wáng gù
wáng guī
wáng yàng
wáng mìng
wáng mǎ
wáng qín
wáng shì
wáng pò
wáng tú
wáng nài
wáng chú
wáng àn
wáng pàn
wáng yáng
wáng qián
wáng hún
wáng qí
wáng fú
wáng zhēng
wáng dào
wáng guó
wáng tuō
wáng nì
wáng zān
wáng qíng
wáng bēn
wáng quē
wáng bū
wáng jǐ
wáng lài
wáng dì
wáng dòu
wáng yǔ
wáng děng
wáng shí
wáng zhǔ
wáng líng
yǐn tú
mí tú
liú tú
dá tú
pǐ tú
gōng tú
qiú tú
kè tú
mǎ tú
dǎng tú
cháng tú
yǐ tú
shēng tú
dào tú
fěi tú
zhēng tú
jiān tú
liáo tú
lì tú
xiāo tú
xiá tú
cóng tú
bìng tú
sú tú
sī tú
diāo tú
bēn tú
fàn tú
fū tú
dǎi tú
qiáng tú
sī tú
cháng tú
xiāo tú
yǔ tú
mén tú
nì tú
chǒu tú
zuò tú
bīn tú
gāo tú
xué tú
shú tú
dǔ tú
gùn tú
qǐ tú
diào tú
zhí tú
chán tú
wáng tú
yǐ xǐ
xī tú
gōng tú
pǐ tú
máo tú
nà tú
yōu tú
guǎ tú
dì tú
wú tú
zī tú
bù tú
bái tú
kuáng tú
fán tú
jué tú
luàn tú
chái tú
péng tú
zú tú
jǐn tú
qíng tú
yǔ tú
jiào tú
è tú
dào tú
liè tú
sēng tú
qún tú
yāng tú
xíng tú
liè tú
bào tú
lún tú
qiān tú
lín tú
shī tú
zhí tú
kūn tú
zhào tú
fǎ tú
zī tú
zhēng tú
gāi tú
zhǎng tú
pàn tú
zuǒ tú
fēi tú
jiā tú
qián tú
chū tú
zhě tú
chú tú
mén tú
jùn tú
zōu tú
jiǔ tú
xíng tú
xiōng tú
zāo tú
dǎng tú
bǎo tú
láo tú
qí tú
bó tú
diàn tú
dēng tú
báo tú
⒈ 脱离户籍而逃亡在外的人。
引《汉书·王嘉传》:“前山阳亡徒苏令等从横,吏士临难,莫肯伏节死义,以守相威权素夺也。”
宋苏辙《代陈汝羲学士南京谢表》:“汉宣起张敞於亡徒, 汉武用安国於梁狱。”
1. 逃:逃亡。流亡。
2. 失去:亡佚。亡羊补牢。
3. 死:伤亡。死亡。
4. 灭:灭亡。亡国奴。救亡。兴亡。
徒读音:tú徒tú(1)(形)空的;没有凭借的:~劳。(2)(副)表示除此之外没有别的;仅仅:~留。(3)(副)徒然:~自惊扰。(4)(名)徒弟;学生。(5) 姓。徒tú(1)(名)信仰某种宗教的人:教~。(2)(名)同一派系的人(含贬义):暴~。(3)(名)人(含贬义):好色之~。(4)(名)徒刑。