bù sàn
chǐ sàn
jí sàn
xié sàn
huī sàn
jī sàn
lán sàn
wù sàn
rèn sàn
jù sàn
pán sàn
huáng sàn
yí sàn
cuàn sàn
màn sàn
jǔ sàn
niǎo sàn
xiāo sàn
gěi sàn
lì sàn
yún sàn
xīn sàn
shī sàn
bān sàn
diāo sàn
lí sàn
qū sàn
huī sàn
yōu sàn
xiǔ sàn
fǔ sàn
kuì sàn
mí sàn
fèi sàn
fēi sàn
diāo sàn
tāng sàn
líng sàn
táo sàn
liú sàn
ráo sàn
huài sàn
lǎn sàn
liǎn sàn
sè sàn
jiǎo sàn
fàn sàn
dì sàn
zhēng sàn
mài sàn
tuì sàn
diāo sàn
tiāo sàn
jiǎn sàn
xīng sàn
fán sàn
chū sàn
xián sǎn
pī san
qiǎn sàn
fā sàn
wán sàn
hè sàn
shū sàn
fēng sàn
wǎ sàn
xǐ sàn
lěi sàn
bié sàn
bèi sàn
xiāo sàn
shèn sàn
jiǎng sàn
kuì sàn
chuī sàn
xíng sàn
hào sàn
miǎo sàn
pò sàn
pú sàn
yì sàn
sēn sàn
biàn sàn
jiě sàn
dùn sàn
lí sàn
pǔ sàn
jīng sàn
jiāo sàn
yǔ sàn
piāo sàn
bèng sàn
lù sàn
dài sàn
pō sàn
fú sàn
dǎ sàn
xiāo sàn
chì sàn
chì sàn
mí sàn
xī sàn
chōng sàn
yù sàn
qīng sàn
mí sàn
guāi sàn
jī sàn
chāi sǎn
zhōng sàn
pán sàn
shī sàn
báo sàn
bō sàn
shí sàn
yí sàn
sì sàn
bēn sàn
fēn sàn
sōng sàn
bàn sàn
pōu sàn
mí sàn
sōng sǎn
xié sàn
lún sàn
mǎn sàn
mǐ sàn
mí sàn
biào sàn
huàn sàn
bīng sàn
qiān sàn
tuí sàn
jiǎn sàn
pàn sàn
líng sǎn
zǒu sàn
kuò sàn
pàn sàn
dàng sàn
pēn sàn
fàng sàn
fā sàn
shū sǎn
nú sàn
ào sàn
zhǔ sàn
hé sàn
yuán sàn
⒈ 后因以“櫟散”比喻无用之材。多作为谦词。
引《庄子·人间世》:“匠石之齐,至於曲辕,见櫟社树,其大蔽数千牛,絜之百围,其高临山,十仞而后有枝,其可以为舟者旁十数。观者如市, 匠伯不顾,遂行不輟。弟子厌观之,走及匠石,曰:‘自吾执斧斤以随夫子,未尝见材如此其美也。先生不肯视,行不輟,何邪?’曰:‘已矣,勿言之矣!散木也,以为舟则沉,以为棺槨则速腐,以为器则速毁,以为门户则液樠,以为柱则蠹,是不材之木也,无所可用,故能若是之寿。’”
《艺文类聚》卷三六引晋戴逵《闲游赞》:“櫟散之质,不以斧斤致用。”
《魏书·宗钦传》:“伊余櫟散,才至庸微。遭缘幸会,忝与枢机。”
栎木只能勉强当柴烧,不能用作建材。比喻才能平庸、无用或不为世用的人。
1. 落叶乔木,叶子长椭圆形,结球形坚果,叶可喂蚕;木材坚硬,可制家具,供建筑用,树皮可鞣皮或做染料。亦称“麻栎”、“橡”;通称“柞树”。
2. 〔栎社村〕地名,地处浙江省宁波市鄞州区石碶街道中部;宁波栎社国际机场。
[ yuè ]1. 〔栎阳〕地名,在中国陕西省。
2. (櫟)
散读音:sàn,sǎn[ sàn ]1. 分开,由聚集而分离:分散。解散。涣散。散落。散失。散逸。
2. 分布,分给:散布。散发(fā)。天女散花。
3. 排遣:散心。散闷(mèn)。
4. 解雇:他干的不好,让那家饭店给散了。