tiāo sàn
fǔ sàn
zhǔ sàn
fàng sàn
chū sàn
xiāo sàn
tāng sàn
pàn sàn
shī sàn
kuò sàn
zhōng sàn
huàn sàn
xiāo sàn
yù sàn
shū sǎn
mí sàn
chōng sàn
zhēng sàn
pò sàn
cuàn sàn
pōu sàn
xiǔ sàn
diāo sàn
fā sàn
hé sàn
bèng sàn
xíng sàn
sēn sàn
chǐ sàn
màn sàn
huī sàn
shèn sàn
mǎn sàn
báo sàn
xié sàn
pō sàn
yì sàn
pǔ sàn
gěi sàn
sì sàn
fēn sàn
yōu sàn
qiān sàn
liǎn sàn
hè sàn
fán sàn
fú sàn
liú sàn
sōng sǎn
jiāo sàn
huài sàn
jī sàn
xǐ sàn
fā sàn
fēng sàn
shū sàn
pú sàn
dài sàn
lǎn sàn
xié sàn
chì sàn
ráo sàn
diāo sàn
mài sàn
pī san
kuì sàn
chāi sǎn
yí sàn
tuí sàn
dàng sàn
dì sàn
jiǎn sàn
rèn sàn
yún sàn
mí sàn
lì sàn
mí sàn
jī sàn
jīng sàn
lěi sàn
pēn sàn
diāo sàn
sè sàn
hào sàn
bèi sàn
huáng sàn
xián sǎn
jí sàn
piāo sàn
lù sàn
bīng sàn
zǒu sàn
jiǎn sàn
bān sàn
nú sàn
lún sàn
wán sàn
yǔ sàn
pán sàn
bié sàn
qū sàn
xiāo sàn
jiǎo sàn
qīng sàn
huī sàn
fàn sàn
xī sàn
shī sàn
kuì sàn
xīn sàn
lí sàn
bēn sàn
ào sàn
biào sàn
mí sàn
wù sàn
líng sǎn
pán sàn
jiǎng sàn
yí sàn
táo sàn
bō sàn
bàn sàn
miǎo sàn
lán sàn
guāi sàn
dǎ sàn
líng sàn
mǐ sàn
pàn sàn
biàn sàn
chì sàn
fèi sàn
mí sàn
chuī sàn
shí sàn
jiě sàn
wǎ sàn
jù sàn
sōng sàn
niǎo sàn
bù sàn
tuì sàn
yuán sàn
xīng sàn
qiǎn sàn
jǔ sàn
fēi sàn
lí sàn
dùn sàn
⒈ 樗木材劣,多被闲置。比喻不为世用,投闲置散。
引唐杜甫《送郑十八虔贬台州司户》诗:“郑公樗散鬢成丝,酒后常称老画师。”
清顾炎武《岁暮》诗:“壮岁尚无闻,及今益樗散。”
⒉ 用作谦词。
引宋司马光《为庞相公谢官表》:“何意天恩横被,宸睠曲成,猥抡樗散之才,专委栋隆之任。”
明许潮《龙山宴》:“鹤髮经秋,樗散堪乘莲叶舟。皂帽非吾偶,白接非吾首。”
樗木材质粗松。比喻平庸无用之人,或自谦才能低下。
樗chū(名)臭椿。
散读音:sàn,sǎn[ sàn ]1. 分开,由聚集而分离:分散。解散。涣散。散落。散失。散逸。
2. 分布,分给:散布。散发(fā)。天女散花。
3. 排遣:散心。散闷(mèn)。
4. 解雇:他干的不好,让那家饭店给散了。