shàn qián
shàn wàng
shàn dài
shàn qún
shàn qí
shàn jiā
shàn duān
shàn yǒu
shàn cái
shàn mén
shàn yú
shàn xìng
shàn rén
shàn jué
shàn zhuàng
shàn cí
shàn huǐ
shàn zhì
shàn xīng
shàn fǒu
shàn zhōng
shàn jǔ
shàn fēng
shàn quán
shàn huàn
shàn dào
shàn gǎn
shàn cǎo
shàn qù
shàn cháng
shàn qiǎo
shàn gōng
shàn lài
shàn qìng
shàn yán
shàn zhā
shàn lì
shàn shí
shàn yuè
shàn shì
shàn quǎn
shàn fēi
shàn yù
shàn sī
shàn zhǒng
shàn yù
shàn jìng
shàn jīng
shàn huàn
shàn huái
shàn jià
shàn xíng
shàn yè
shàn huò
shàn píng
shàn jiàn
shàn shǒu
shàn tán
shàn jiāo
shàn shàn
shàn huì
shàn rǎng
shàn suì
shàn fáng
shàn dì
shàn hé
shàn nǚ
shàn lèi
shàn zhēng
shàn xìn
shàn juàn
shàn hòu
shàn běn
shàn jiē
shàn biàn
shàn róu
shàn xué
shàn shú
shàn néng
shàn xiǎo
shàn yì
shàn gēn
shàn è
shàn yī
shàn hǎo
shàn bù
shàn guǒ
shàn shì
shàn gùn
shàn xīn
shàn bǐ
shàn shì
shàn shǎng
shàn xiáng
shàn chá
shàn bào
shàn niàn
shàn huà
shàn liáng
shàn zhèng
shàn jiàn
shàn fù
shàn jīng
shàn fǎ
shàn cè
shàn zāi
shàn qì
shàn xí
shàn móu
shàn lín
shàn nìng
shàn gǔ
shàn yùn
shàn shì
shàn zhàn
shàn fàn
shàn dé
shàn cái
shàn dāo
shàn biàn
shàn shì
⒈ 方言。轻易,随便。
引《醒世姻缘传》第五七回:“那人家善善的肯分与他便罢;若稍有些作难,他便拿了把刀要与人斫杀拼命。”
《醒世姻缘传》第九七回:“你怎么问他要得回来?他就肯善善的还与你不成?”