shàn qián
shàn yú
shàn jiāo
shàn dài
shàn lín
shàn yùn
shàn biàn
shàn zhā
shàn è
shàn yī
shàn xué
shàn lì
shàn qì
shàn huàn
shàn chá
shàn guǒ
shàn quǎn
shàn wàng
shàn zhàn
shàn zhēng
shàn zhì
shàn fàn
shàn huò
shàn lèi
shàn nìng
shàn zhèng
shàn bǐ
shàn jiàn
shàn xiáng
shàn yán
shàn xiǎo
shàn yù
shàn xīng
shàn rǎng
shàn jiā
shàn juàn
shàn jiē
shàn zhǒng
shàn shì
shàn quán
shàn huàn
shàn hòu
shàn huái
shàn bào
shàn shú
shàn běn
shàn xíng
shàn qìng
shàn fáng
shàn qún
shàn cè
shàn jué
shàn xí
shàn shì
shàn suì
shàn mén
shàn qiǎo
shàn fǒu
shàn cǎo
shàn shì
shàn cái
shàn bù
shàn yè
shàn shǒu
shàn liáng
shàn néng
shàn gùn
shàn yù
shàn gǔ
shàn yǒu
shàn huì
shàn gǎn
shàn jīng
shàn cháng
shàn shì
shàn gōng
shàn hǎo
shàn jǔ
shàn huà
shàn dé
shàn jià
shàn qí
shàn píng
shàn fù
shàn niàn
shàn dì
shàn róu
shàn fēi
shàn qù
shàn shì
shàn jīng
shàn zhōng
shàn shǎng
shàn xìn
shàn fǎ
shàn dāo
shàn cái
shàn xīn
shàn biàn
shàn fēng
shàn nǚ
shàn shí
shàn lài
shàn gēn
shàn sī
shàn shàn
shàn zhuàng
shàn rén
shàn yuè
shàn yì
shàn hé
shàn jiàn
shàn móu
shàn xìng
shàn zāi
shàn cí
shàn jìng
shàn dào
shàn duān
shàn huǐ
shàn tán
shū cái
jūn cái
xùn cái
jùn cái
fèi cái
tuì cái
jìn cái
jìng cái
huò cái
míng cái
guó cái
kuāng cái
gōng cái
yì cái
liǎn cái
mǔ cái
tiān cái
wǎn cái
fù cái
guī cái
chēng cái
yù cái
fù cái
pīng cái
lùn cái
mín cái
qì cái
gòng cái
xùn cái
tōng cái
fēng cái
chù cái
jī cái
dào cái
fā cái
tān cái
shēng cái
fú cái
jù cái
zī cái
yáng cái
tóng cái
yú cái
diàn cái
zhà cái
dá cái
zī cái
jiū cái
tuō cái
bǎo cái
huì cái
wěi cái
fēn cái
zì cái
qián cái
xíng cái
qīng cái
nà cái
shàn cái
dì cái
xùn cái
jìn cái
jiā cái
lǎo cái
dài cái
yí cái
tián cái
jiàn cái
dān cái
lǜ cái
hèng cái
mào cái
dú cái
lín cái
wài cái
zhí cái
sàn cái
pò cái
fǔ cái
móu cái
yóu cái
bài cái
jié cái
sī cái
jīn cái
lǐ cái
yǎng cái
jí cái
jié cái
mí cái
ráo cái
jìng cái
bèi cái
bì cái
⒈ 梵语sudhana意译。亦称“善财童子”。佛教菩萨之一。 《华严经·入法界品》所说的求道者。经中说他是福生城长者之子,因文殊指点,参访了五十三个善知识而成菩萨。因其参过观音,故观音的塑像或画像旁,一般常有善财童子之像。
引《罗摩伽经》卷下:“尔时善财童子,皆得见闻,善知解了诸奇特事。”
南朝陈徐陵《齐国宋司徒寺碑》:“善财童子南行未窥, 目莲沙门北游不见。”
宋李纲《雷阳与吴元中书》:“君子观象, 善财徧参也。”
况周颐《蕙风词话续编》卷二:“善财入已,见百千万亿楼阁,一楼阁内有一弥勒,领诸眷属,并一善财而立其前。”
⒉ 见“善才”。
佛教《华严经》中福城长者之子。出生时,家中自然涌现许多珍奇财宝,因而取名为「善财」。
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
财读音:cái财cái(名)钱和物资的总称:~物|理~。