shàn bǐ
shàn cè
shàn shì
shàn è
shàn juàn
shàn yì
shàn xí
shàn yè
shàn qiǎo
shàn zhā
shàn yú
shàn shǎng
shàn shàn
shàn huì
shàn běn
shàn shí
shàn yùn
shàn gēn
shàn fàn
shàn tán
shàn huàn
shàn suì
shàn qún
shàn jiā
shàn zhǒng
shàn qí
shàn zhōng
shàn shì
shàn gǔ
shàn qì
shàn chá
shàn rén
shàn hé
shàn hòu
shàn lì
shàn shǒu
shàn fǒu
shàn xíng
shàn jiāo
shàn huái
shàn jiàn
shàn néng
shàn shì
shàn rǎng
shàn cháng
shàn quán
shàn qián
shàn biàn
shàn róu
shàn fù
shàn jìng
shàn nǚ
shàn shú
shàn dì
shàn huà
shàn niàn
shàn yuè
shàn jiē
shàn xìn
shàn jiàn
shàn huǐ
shàn lín
shàn dāo
shàn dài
shàn hǎo
shàn bù
shàn bào
shàn zāi
shàn fáng
shàn shì
shàn guǒ
shàn lèi
shàn liáng
shàn zhuàng
shàn gōng
shàn gǎn
shàn yǒu
shàn jīng
shàn yán
shàn fēi
shàn huò
shàn cǎo
shàn mén
shàn zhēng
shàn gùn
shàn zhèng
shàn fēng
shàn píng
shàn duān
shàn nìng
shàn xué
shàn biàn
shàn shì
shàn dào
shàn fǎ
shàn cí
shàn cái
shàn xìng
shàn yù
shàn sī
shàn zhì
shàn jué
shàn quǎn
shàn lài
shàn yī
shàn yù
shàn xīn
shàn huàn
shàn xīng
shàn zhàn
shàn cái
shàn xiáng
shàn xiǎo
shàn jià
shàn dé
shàn wàng
shàn qù
shàn jīng
shàn jǔ
shàn qìng
shàn móu
mèng huàn
liú huàn
chén huàn
guǐ huàn
kē huàn
shàn huàn
yāo huàn
mí huàn
dà huàn
huāng huàn
qīng huàn
kōng huàn
mó huàn
guài huàn
zhōu huàn
dàn huàn
líng huàn
míng huàn
zhà huàn
xī huàn
mì huàn
qí huàn
màn huàn
é huàn
xū huàn
shì huàn
kuáng huàn
xì huàn
xuán huàn
pào huàn
biàn huàn
fú huàn
guǐ huàn
xīn huàn
⒈ 善于幻术。
引唐韩愈《送高闲上人序》:“然吾闻浮屠人善幻,多技能。”
⒉ 指善意的戏谑。
引唐韩愈《崔十六少府摄伊阳以诗及书见投因酬三十韵》:“又言致猪鹿,此语乃善幻。”
钱仲联集释:“善幻犹云善戏。”
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
幻读音:huàn幻huàn(1)(形)没有现实根据的;不真实的:虚~|梦~|~想。(2)(动)奇异变化:~术|变~莫测。