shàn biàn
shàn yì
shàn cǎo
shàn yī
shàn wàng
shàn shǒu
shàn è
shàn dài
shàn qí
shàn qù
shàn lèi
shàn qián
shàn jué
shàn néng
shàn yù
shàn jiā
shàn duān
shàn guǒ
shàn jiāo
shàn jǔ
shàn píng
shàn zhì
shàn fǒu
shàn lì
shàn huò
shàn dì
shàn hòu
shàn zhǒng
shàn fēng
shàn shú
shàn zhuàng
shàn zhā
shàn rǎng
shàn liáng
shàn zāi
shàn nǚ
shàn suì
shàn cháng
shàn shì
shàn yuè
shàn lín
shàn gōng
shàn dāo
shàn zhōng
shàn shì
shàn jìng
shàn tán
shàn huì
shàn gùn
shàn jīng
shàn chá
shàn yǒu
shàn yán
shàn běn
shàn cái
shàn gēn
shàn jiē
shàn huǐ
shàn juàn
shàn quǎn
shàn yú
shàn huái
shàn hé
shàn xiáng
shàn zhēng
shàn zhàn
shàn jiàn
shàn xué
shàn lài
shàn fáng
shàn bào
shàn yùn
shàn huàn
shàn róu
shàn yè
shàn hǎo
shàn xí
shàn cái
shàn móu
shàn nìng
shàn xìn
shàn rén
shàn shì
shàn cè
shàn shàn
shàn xìng
shàn qì
shàn qiǎo
shàn mén
shàn qìng
shàn bǐ
shàn dào
shàn fàn
shàn quán
shàn xiǎo
shàn shì
shàn zhèng
shàn dé
shàn xīn
shàn huà
shàn shí
shàn jià
shàn fù
shàn huàn
shàn shì
shàn qún
shàn sī
shàn fǎ
shàn cí
shàn gǔ
shàn niàn
shàn jīng
shàn biàn
shàn xīng
shàn yù
shàn jiàn
shàn shǎng
shàn xíng
shàn bù
shàn fēi
shàn gǎn
zhōu nìng
biàn nìng
róu nìng
fán nìng
xié nìng
wū nìng
zhōng nìng
wū nìng
sān nìng
jiān nìng
bēi nìng
chǎn nìng
chán nìng
gǔ nìng
tiāo nìng
xiān nìng
bǐ nìng
sì nìng
quán nìng
piǎn nìng
zhū nìng
xiǎo nìng
huí nìng
rén nìng
kuáng nìng
xìng nìng
tǐ nìng
zhǐ nìng
piān nìng
yōu nìng
bì nìng
tōu nìng
jì nìng
bù nìng
kuài nìng
guǐ nìng
shàn nìng
tān nìng
shà nìng
wǔ nìng
jiǎo nìng
yú nìng
xiǎn nìng
qiǎo nìng
chán nìng
gé nìng
qióng nìng
⒈ 谓口才敏捷而所言皆善。
引《左传·成公十三年》“寡人不佞” 唐孔颖达疏:“佞是口才捷利之名,本非善恶之称。但为佞有善有恶耳,为善敏捷是善佞,为恶敏捷是恶佞。”
⒉ 善于阿谀。
引《史记·佞幸列传》:“嫣善骑射,善佞。”
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
佞读音:nìng佞nìng(1)(形)能说会道;惯于用花言巧语谄媚人:~臣|~人。(2)(形)有才智:不~。