shàn dào
shàn zhǒng
shàn dé
shàn è
shàn shǒu
shàn qián
shàn lín
shàn yùn
shàn xué
shàn tán
shàn néng
shàn yù
shàn jīng
shàn jīng
shàn gǔ
shàn shì
shàn cái
shàn huái
shàn jiàn
shàn yǒu
shàn qún
shàn fēng
shàn jìng
shàn duān
shàn wàng
shàn hé
shàn zhōng
shàn yú
shàn yù
shàn shàn
shàn liáng
shàn běn
shàn jǔ
shàn bào
shàn chá
shàn cháng
shàn xí
shàn xíng
shàn jiāo
shàn cái
shàn juàn
shàn zhuàng
shàn yuè
shàn xìng
shàn quǎn
shàn gǎn
shàn xīng
shàn zhēng
shàn fǒu
shàn huò
shàn fù
shàn zhèng
shàn rǎng
shàn xiǎo
shàn yī
shàn gōng
shàn qù
shàn huǐ
shàn fēi
shàn qì
shàn gùn
shàn zāi
shàn yán
shàn mén
shàn shì
shàn móu
shàn cí
shàn shú
shàn guǒ
shàn zhì
shàn shǎng
shàn huàn
shàn rén
shàn nǚ
shàn shì
shàn zhàn
shàn cǎo
shàn hǎo
shàn dāo
shàn dài
shàn píng
shàn jiā
shàn yì
shàn jià
shàn lì
shàn biàn
shàn jué
shàn lài
shàn yè
shàn fáng
shàn suì
shàn jiàn
shàn bù
shàn cè
shàn shì
shàn gēn
shàn zhā
shàn lèi
shàn huà
shàn niàn
shàn qiǎo
shàn quán
shàn bǐ
shàn jiē
shàn biàn
shàn xìn
shàn huì
shàn qìng
shàn dì
shàn xīn
shàn sī
shàn qí
shàn fàn
shàn huàn
shàn shí
shàn róu
shàn hòu
shàn xiáng
shàn shì
shàn nìng
shàn fǎ
qū róu
jiāo róu
xiān róu
hé róu
yú róu
diào róu
qū róu
xié róu
bīn róu
huān róu
xì róu
chūn róu
xīn róu
xī róu
qiān róu
fēng róu
xùn róu
yōu róu
yōu róu
rú róu
mèi róu
huá róu
qīng róu
zhí róu
kuī róu
ruǎn róu
nìng róu
bēi róu
jí róu
yīn róu
cí róu
rǎo róu
miàn róu
wēn róu
fǔ róu
shǒu róu
huī róu
qīng róu
lǐ róu
biàn róu
jiāo róu
dī róu
kuān róu
ān róu
xiān róu
kè róu
mián róu
qīng róu
lì róu
zhēn róu
shàn róu
cáo róu
huái róu
rén róu
gāng róu
⒈ 阿谀奉承的人。
引《论语·季氏》:“友便辟,友善柔,友便佞,损矣。”
邢昺疏:“善柔,谓面柔,和颜悦色以诱人者也。”
宋苏轼《御试制科策》:“屏去声色,放远善柔,亲近贤达,远览古今,凡此者勤之实也。”
⒉ 指阿谀奉承。
引明李贽《答李如真》:“便佞者,善柔者,皆我之损,不敢亲也。”
⒊ 犹软弱。
引《后汉书·梁商梁冀传赞》:“商恨善柔, 冀遂贪乱。”
李贤注:“善柔,失刑狱之道也。”
善以和悦或柔媚的情态诱惑人。
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
柔读音:róu柔róu(1)(形)软:~软|~韧。(2)(动)使变软:~麻。(3)(形)柔和:~情|~顺。(4)姓。