shàn jīng
shàn gǎn
shàn xiáng
shàn cái
shàn zhèng
shàn huà
shàn suì
shàn nìng
shàn huǐ
shàn shì
shàn zhōng
shàn zhì
shàn juàn
shàn shì
shàn dì
shàn shí
shàn nǚ
shàn tán
shàn yuè
shàn sī
shàn shú
shàn móu
shàn yú
shàn dāo
shàn dài
shàn qián
shàn biàn
shàn duān
shàn xīn
shàn shǎng
shàn yè
shàn yùn
shàn zāi
shàn jué
shàn zhàn
shàn xué
shàn shì
shàn zhuàng
shàn fēi
shàn guǒ
shàn qiǎo
shàn jìng
shàn fáng
shàn zhēng
shàn yī
shàn yù
shàn xí
shàn niàn
shàn qìng
shàn fù
shàn běn
shàn dé
shàn jiāo
shàn cǎo
shàn chá
shàn zhǒng
shàn qù
shàn néng
shàn jīng
shàn zhā
shàn cí
shàn xìng
shàn xiǎo
shàn qí
shàn bù
shàn jiàn
shàn quán
shàn xīng
shàn lèi
shàn hé
shàn xìn
shàn bào
shàn yì
shàn dào
shàn gùn
shàn wàng
shàn jiàn
shàn jiā
shàn cháng
shàn cái
shàn yán
shàn shì
shàn lài
shàn huàn
shàn jià
shàn qún
shàn shì
shàn biàn
shàn rǎng
shàn è
shàn fǒu
shàn gǔ
shàn yù
shàn xíng
shàn hǎo
shàn hòu
shàn gēn
shàn lì
shàn jǔ
shàn rén
shàn quǎn
shàn shǒu
shàn gōng
shàn huàn
shàn huò
shàn jiē
shàn cè
shàn fàn
shàn róu
shàn yǒu
shàn shàn
shàn lín
shàn huái
shàn mén
shàn fǎ
shàn bǐ
shàn fēng
shàn píng
shàn liáng
shàn qì
shàn huì
善哉shànzāi
(1) 赞美之词。(好工具.)即“好啊”
英fine(2) 后为僧人用作表示惊叹的口头语,既可以表示赞许,又可以表示不满,犹言“罪过”
⒈ 赞叹之辞。
引《左传·昭公十六年》:“宣子曰:‘善哉,子之言是。’”
《论语·颜渊》:“齐景公问政於孔子,孔子对曰:‘君君、臣臣、父父、子子。’公曰:‘善哉。’”
邢昺疏:“景公闻孔子之言而信服之,故嘆曰‘善哉’。”
《法华经·方便品》:“梵音慰喻我,善哉释迦文。”
辽智化《玉石观音唱和诗》:“方池波面躡花臺,瞻奉无非唱善哉。”
⒉ 传说中的树名。
引《太平广记》卷一七三引南朝梁殷芸《小说》:“汉武游上林,见一好树,问东方朔,朔曰:‘名善哉。’”
⒊ 凤鸟夜鸣。
引《初学记》卷三十引《论语摘衰圣》:“﹝凤﹞夜鸣曰善哉,晨鸣曰贺世。”
称赞的感叹辞。
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
哉读音:zāi哉zāi(1)(助)表示感叹:乌呼哀~!(2)(助)表示疑问或反问:有何难~|岂有他~。