shàn zhì
shàn hǎo
shàn yè
shàn hé
shàn gùn
shàn huǐ
shàn lì
shàn tán
shàn nìng
shàn yì
shàn chá
shàn zhā
shàn fǎ
shàn cí
shàn róu
shàn qún
shàn cái
shàn rǎng
shàn jué
shàn shǒu
shàn jiàn
shàn shàn
shàn shì
shàn néng
shàn jiàn
shàn huà
shàn bǐ
shàn xīn
shàn cháng
shàn dé
shàn yǒu
shàn zhèng
shàn liáng
shàn xí
shàn wàng
shàn shì
shàn zhuàng
shàn jǔ
shàn shì
shàn shí
shàn guǒ
shàn shú
shàn fáng
shàn qì
shàn qìng
shàn jīng
shàn dào
shàn huàn
shàn cè
shàn shǎng
shàn zhōng
shàn fǒu
shàn gǎn
shàn cǎo
shàn běn
shàn nǚ
shàn suì
shàn hòu
shàn gēn
shàn yuè
shàn huàn
shàn qí
shàn zhēng
shàn dāo
shàn xíng
shàn jìng
shàn huái
shàn biàn
shàn yù
shàn lín
shàn lài
shàn quǎn
shàn bù
shàn fēi
shàn gōng
shàn zhàn
shàn qián
shàn xìng
shàn bào
shàn jiā
shàn xué
shàn huì
shàn lèi
shàn biàn
shàn duān
shàn dài
shàn xiǎo
shàn shì
shàn juàn
shàn xiáng
shàn rén
shàn móu
shàn xīng
shàn yú
shàn xìn
shàn fàn
shàn zhǒng
shàn gǔ
shàn quán
shàn dì
shàn qù
shàn yù
shàn fù
shàn yī
shàn jià
shàn yùn
shàn zāi
shàn mén
shàn shì
shàn jiāo
shàn è
shàn fēng
shàn qiǎo
shàn píng
shàn jiē
shàn huò
shàn yán
shàn sī
shàn jīng
shàn cái
shàn niàn
⒈ 亦作“善查”。方言。好对付的人。
引《醒世姻缘传》第七回:“偺那媳妇不是善茬儿,容他做这个?”
黄肃秋注:“好惹的,好主儿。”
《醒世姻缘传》第三九回:“那个主子一团性气,料得也不是个善查。”
善shàn(1)(形)善良;慈善:~举|~事。(2)(形)善行;善事:行~。(3)(形)良好:~策|~本。(4)(形)友好;和好:友~|亲~。(5)(形)熟悉:面~。(6)(形)办好;弄好:~后|~始~终。(7)(形)擅长;长于:多谋~断。(8)(形)好好地:~自保重。(9)(形)容易;易于。
茬读音:chá茬chá(1)(名)(~子)农作物收割后留在地里的茎和根:麦~儿|刨~子。(2)(量)指在同一块地上;作物种植或生长的次数;一次叫一茬:换~|调~。(3)同‘碴儿’。