jīng cháo
jīng qīng
jīng guó
jīng jǐng
jīng yǐn
jīng fǔ
jīng shěng
jīng jī
jīng zhǐ
jīng diàn
jīng jù
jīng zhì
jīng gāi
jīng xià
jīng huā
jīng yǔ
jīng chéng
jīng zhí
jīng gǔ
jīng fǔ
jīng guān
jīng xiāng
jīng píng
jīng jiāng
jīng tái
jīng chén
jīng jīng
jīng luò
jīng guān
jīng mén
jīng fāng
jīng guān
jīng kǒu
jīng pài
jīng qūn
jīng zhǒng
jīng zǎo
jīng kòng
jīng shī
jīng shì
jīng běn
jīng yàng
jīng zhí
jīng mù
jīng dū
jīng gē
jīng cāng
jīng zhào
jīng chǔ
jīng mà
jīng huà
jīng yǔ
jīng xiǎng
jīng shī
jīng yì
jīng fú
jīng zhōng
jīng zhài
jīng chá
jīng zhōu
jīng qiāng
jīng huá
jīng niǎn
jīng hú
jīng cài
jīng qián
jīng wéi
jīng qí
jīng xì
jīng cáo
jīng dǐ
jīng zhì
jīng xué
jīng yuán
jīng zú
jīng yùn
jīng xuē
jīng yú
jīng xiàn
jīng táng
jīng qiū
jīng yù
jīng luò
jīng tǐng
jīng shì
jīng jú
jīng yuàn
jīng bào
jīng lǐ
jīng dǐ
jīng quē
jīng líng
jīng bái
jīng zhèn
duǒ dū
tōng dū
bā dū
huáng dōu
cháng dōu
xī dōu
guó dū
yǐng dū
gū dōu
lù dōu
lè dū
bǎi dōu
zhū dōu
è dōu
dì dū
luán dōu
shǒu dū
bó dōu
hù dōu
biān dū
jìng dōu
wáng dū
gōng dōu
dōng dū
xìn dōu
xiāng dū
yù dōu
luò dōu
shān dū
qīng dōu
zǐ dōu
xián dōu
bá dōu
èr dōu
chì dōu
xióng dōu
yōu dū
gǔ dū
zǐ dū
xuán dōu
shǔ dū
yàn dū
èr dū
liè dōu
shén dōu
zhì dōu
bāng dōu
jiù dū
jīng dū
gǎi dōu
mò dōu
qióng dōu
guān dū
zhū dōu
gù dū
gǔ dū
liǎng dū
liú dū
hàn dū
fēng dū
jìng dōu
nán dōu
shēn dōu
qiān dū
yáng dōu
yì dōu
míng dōu
gén dōu
gàn dōu
běn dū
xíng dū
xīng dū
bié dōu
yè dōu
rén dū
zhòng dōu
qióng dōu
sān dōu
yí dōu
hóng dōu
dìng dū
zhōng dū
quán dōu
jiàn dū
táo dōu
qīng dōu
lì dū
chǔ dōu
guò dōu
qìng dōu
běi dōu
diàn dū
jìn dōu
jūn dōu
yuán dōu
jiāng dū
mì dū
lú dōu
chéng dū
jì dōu
hóng dū
wǔ dōu
gǔ dōu
shàng dōu
bǎ dōu
jùn dōu
yóu dū
xiǎo dōu
chái dōu
màn dū
guān dōu
láng dōu
dà dū
tiān dū
gū dōu
tiān dōu
niǎo dōu
京都jīngdū
(1) 国都。京师
例有京都声。——唐·白居易《琵琶行(并序)》英the capital of a country(2) 始称于司马晋时,因景王(司.马师)讳师,故称京师为京都;或指日本故都,又称西京,在本州岛西南
⒈ 京师;国都。
引《汉书·外戚传下·孝成许皇后》:“著絶世於皇极,显祸败及京都。”
唐白居易《琵琶行》序:“听其音,錚錚然有京都声。”
郑观应《盛世危言·税则》:“京都特设总税务司。”
杨朔《万丈高楼平地起》:“山东半岛和辽东半岛遥遥对峙,形成渤海海峡,正是兵书上所说的咽喉地带,无怪乎都称这儿是京都的门户。”
按, 魏晋时,因避司马师诔,京师均改称“京都”。 晋左思《咏史》诗之一:“边城若鸣鏑,羽檄飞京都。”
清钱大昕《廿二史考异·三国志一》:“‘ 黄初元年,京都有事於太庙。’ 晋史臣避景帝(司马师 )讳,称京师为京都。”
京城、国都。
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
都读音:dū,dōu[ dū ]1. 大都市:都市。都会。通都大邑。
2. 一国的最高行政机关所在的地方,京城:首都。国都。京都。建都。
3. 美好:“雍容闲雅,甚都”。都丽。都雅。
4. 总:都为一集。
5. 居:“都卿相之位”。
6. 古代称头目、首领。
7. 姓。