jīng wéi
jīng lǐ
jīng yuàn
jīng chá
jīng shì
jīng guān
jīng bào
jīng bái
jīng shì
jīng guó
jīng tái
jīng zhì
jīng fǔ
jīng mù
jīng yǐn
jīng fāng
jīng xué
jīng xì
jīng zhǒng
jīng luò
jīng gāi
jīng xiǎng
jīng qiū
jīng běn
jīng fú
jīng xiāng
jīng niǎn
jīng cháo
jīng jī
jīng jù
jīng chǔ
jīng zhí
jīng diàn
jīng hú
jīng xuē
jīng guān
jīng cāng
jīng yì
jīng yǔ
jīng zhí
jīng zhèn
jīng huá
jīng qūn
jīng zhōng
jīng huà
jīng guān
jīng zhì
jīng zhào
jīng qiāng
jīng quē
jīng zhǐ
jīng táng
jīng jiāng
jīng qí
jīng píng
jīng mà
jīng yú
jīng huā
jīng chén
jīng dǐ
jīng zhōu
jīng yùn
jīng mén
jīng qián
jīng shī
jīng yǔ
jīng yù
jīng kǒu
jīng xià
jīng gē
jīng jú
jīng dǐ
jīng luò
jīng zǎo
jīng shěng
jīng zhài
jīng tǐng
jīng jīng
jīng líng
jīng xiàn
jīng chéng
jīng kòng
jīng shī
jīng yàng
jīng zú
jīng cài
jīng yuán
jīng jǐng
jīng dū
jīng fǔ
jīng cáo
jīng gǔ
jīng qīng
jīng pài
lóng píng
nǎi píng
yào píng
huà píng
huī píng
shuǐ píng
zǎo píng
cí píng
qiè píng
liáng píng
yù píng
gāng píng
wǎ píng
hú píng
shā píng
dòu píng
cí píng
shā píng
lín píng
zhī píng
tī píng
chù píng
xiě píng
huā píng
hú píng
tāng píng
jīn píng
dǎn píng
xián píng
yīng píng
diàn píng
jiǔ píng
yín píng
fù píng
hún píng
bǎo píng
jìng píng
dǎn píng
diàn píng
nuǎn píng
xiè píng
bīng píng
shān píng
jīng píng
zhuāng píng
shāo píng
dī píng
⒈ 经瓶。盛酒的大瓶。 宋袁文《瓮牖闲评》卷六:“今人盛酒大瓶谓之京瓶,乃用京师京字,意谓此瓶出自京师,误也。京字当用经籍之经字。
引普安人以瓦壶小颈环口脩腹、受一斗、可以盛酒者,名曰经,则知经瓶者当用此经字也。”
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
瓶读音:píng瓶píng(名)(~子、~儿)容器;口较小、颈细肚大;多用玻璃或瓷制成:~胆|~塞|~子|冰~|瓷~。