jīng cài
jīng xiàn
jīng hú
jīng zhōng
jīng huá
jīng qīng
jīng kòng
jīng jú
jīng luò
jīng chéng
jīng shī
jīng shī
jīng qiāng
jīng píng
jīng zǎo
jīng běn
jīng bái
jīng jù
jīng fǔ
jīng guān
jīng zhǐ
jīng qiū
jīng niǎn
jīng bào
jīng huà
jīng guó
jīng xià
jīng cháo
jīng shì
jīng gē
jīng quē
jīng yì
jīng qián
jīng líng
jīng luò
jīng huā
jīng lǐ
jīng fāng
jīng mà
jīng diàn
jīng táng
jīng zhài
jīng dǐ
jīng xuē
jīng mù
jīng yǔ
jīng guān
jīng kǒu
jīng yǔ
jīng xué
jīng fú
jīng dǐ
jīng zhǒng
jīng shěng
jīng zú
jīng xiǎng
jīng shì
jīng gāi
jīng yuàn
jīng yuán
jīng yàng
jīng chǔ
jīng qūn
jīng yú
jīng jī
jīng zhí
jīng xiāng
jīng fǔ
jīng zhào
jīng qí
jīng zhì
jīng chá
jīng chén
jīng jīng
jīng tái
jīng jiāng
jīng zhì
jīng dū
jīng mén
jīng xì
jīng yù
jīng tǐng
jīng gǔ
jīng jǐng
jīng guān
jīng pài
jīng zhí
jīng zhèn
jīng yǐn
jīng zhōu
jīng yùn
jīng cāng
jīng cáo
jīng wéi
zhòng qīng
jiè qīng
zhū qīng
guó qīng
chūn qīng
ài qīng
xià qīng
qīng qīng
gū qīng
jīng qīng
shuì qīng
zhōng qīng
lěng qīng
lǜ qīng
cái qīng
xuàn qīng
gōng qīng
qī qīng
shì qīng
zhǎng qīng
xìng qīng
xiān qīng
guì qīng
mò qīng
jīng qīng
qìng qīng
sū qīng
sì qīng
xún qīng
yuè qīng
bǎo qīng
huā qīng
sān qīng
zhèng qīng
yà qīng
èr qīng
shàng qīng
jù qīng
liù qīng
dōng qīng
míng qīng
zōng qīng
kè qīng
jiǔ qīng
jì qīng
gōng qīng
dà qīng
huái qīng
jí qīng
mìng qīng
fāng qīng
jiǒng qīng
shàng qīng
xuán qīng
yù qīng
lè qīng
cì qīng
qiū qīng
guǐ qīng
kē qīng
shǎo qīng
cān qīng
mǎ qīng
jù qīng
chǐ qīng
nèi qīng
liè qīng
xián qīng
⒈ 对京堂的尊称。参见“京堂”。
引《花月痕》第四七回:“不想至京,召见七次,擢用京卿。”
康有为《<人境庐诗草>序》:“吾於并世贤豪多友之,我仪其人歟,则吾乡黄公度京卿其不远之耶?”
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
卿读音:qīng卿qīng(1)(名)古时高级官员:~相。(2)(名)古时君称臣。(3)(名)古时夫妻或好朋友之间表示亲爱的称呼。(4)(名)(Qīnɡ)姓。