jīng gǔ
jīng yǔ
jīng fú
jīng wéi
jīng xué
jīng yù
jīng qiū
jīng yǔ
jīng qián
jīng táng
jīng chéng
jīng huà
jīng zhì
jīng kòng
jīng diàn
jīng qūn
jīng xià
jīng kǒu
jīng zhōu
jīng běn
jīng luò
jīng quē
jīng mà
jīng zhí
jīng shī
jīng yàng
jīng mén
jīng qīng
jīng bào
jīng fǔ
jīng yì
jīng guān
jīng tái
jīng xì
jīng zú
jīng zhí
jīng jī
jīng gāi
jīng dū
jīng chá
jīng yùn
jīng hú
jīng pài
jīng niǎn
jīng shěng
jīng huā
jīng guó
jīng jǐng
jīng tǐng
jīng mù
jīng guān
jīng fāng
jīng shì
jīng zǎo
jīng xuē
jīng bái
jīng zhōng
jīng cháo
jīng shī
jīng xiàn
jīng xiǎng
jīng jú
jīng cáo
jīng zhèn
jīng shì
jīng qiāng
jīng xiāng
jīng guān
jīng cāng
jīng chén
jīng jù
jīng zhào
jīng yú
jīng zhǐ
jīng cài
jīng píng
jīng huá
jīng chǔ
jīng yǐn
jīng jiāng
jīng líng
jīng dǐ
jīng qí
jīng lǐ
jīng zhài
jīng gē
jīng jīng
jīng yuán
jīng yuàn
jīng zhì
jīng fǔ
jīng zhǒng
jīng dǐ
jīng luò
⒈ 谓谷米堆积如山。后因以“京坻”形容丰收。
引《诗·小雅·甫田》:“曾孙之庾,如坻如京。”
《陈书·高祖纪上》:“以公贱宝崇穀,疏爵待农,室富京坻,民知荣辱,是用锡公衮冕之服,赤舄副焉。”
唐刘禹锡《送萧郎中李郎中充京西京北复粮使》诗:“尊俎成全策,京坻閲见粮。”
《宋史·乐志十五》:“京坻丰衍,羣材乐育,诸侯述职,盛德服蛮夷。”
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
坻读音:dǐ,chí[ dǐ ]1. 高坡地:坂坻。