jīng mà
jīng táng
jīng dū
jīng chǔ
jīng yǔ
jīng gāi
jīng guān
jīng kòng
jīng zhōng
jīng cáo
jīng jǐng
jīng jī
jīng zhèn
jīng tǐng
jīng qiāng
jīng yú
jīng huā
jīng píng
jīng jīng
jīng jiāng
jīng shì
jīng qí
jīng fǔ
jīng xué
jīng wéi
jīng gǔ
jīng zhōu
jīng zhì
jīng fāng
jīng huá
jīng cài
jīng tái
jīng dǐ
jīng qián
jīng fǔ
jīng luò
jīng xiàn
jīng zhí
jīng mù
jīng jù
jīng chá
jīng guó
jīng gē
jīng yì
jīng yuán
jīng běn
jīng cháo
jīng shěng
jīng qiū
jīng diàn
jīng huà
jīng yǐn
jīng xiāng
jīng zhào
jīng kǒu
jīng zhǒng
jīng quē
jīng shì
jīng yùn
jīng lǐ
jīng niǎn
jīng guān
jīng shī
jīng zhì
jīng hú
jīng cāng
jīng qīng
jīng yàng
jīng shī
jīng yù
jīng zǎo
jīng fú
jīng zhài
jīng xì
jīng bào
jīng yǔ
jīng pài
jīng jú
jīng zhǐ
jīng chén
jīng xuē
jīng guān
jīng luò
jīng xià
jīng xiǎng
jīng mén
jīng zhí
jīng líng
jīng yuàn
jīng bái
jīng chéng
jīng qūn
jīng zú
jīng dǐ
zhǐ zhài
jiǔ zhài
bǎo zhài
yín zhài
bǐ zhài
bī zhài
dǐng zhài
zhuī zhài
huà zhài
dǐ zhài
táo zhài
miǎn zhài
fàng zhài
le zhài
niè zhài
cháng zhài
gōng zhài
xuè zhài
lěng zhài
jiē zhài
jīng zhài
yào zhài
zhì zhài
fù zhài
qiàn zhài
dǔ zhài
yíng zhài
qǔ zhài
gào zhài
duǒ zhài
bū zhài
jǔ zhài
yuān zhài
tǎo zhài
lài zhài
jiè zhài
bēi zhài
yí zhài
bì zhài
huán zhài
guó zhài
⒈ 新任命的外官赴任前在京借的高利贷,用于置办行装等。
引《旧唐书·武宗纪》:“又赴选官人多京债,到任填还,致其贪求,罔不由此。”
《醒世姻缘传》第一回:“晁秀才选了这等美缺,那些放京债的人每日不离门缠扰。”
清赵翼《陔馀丛考·放债起利加二加三加四并京债》:“至近代京债之例:富人挟貲往京师,遇月选官之不能出京者,量其地之远近,缺之丰嗇,或七八十两作百两,谓之扣头,甚至有四扣、五扣者,其取利最重。”
旧时新任命的外官在赴任之前,为置办行装,在京城借贷的债务。
京jīng(1)(名)首都:~城|~师。(2)(名)指我国首都北京:~剧。(3)(名)(Jīnɡ)姓。
债读音:zhài债zhài(1)本义:(名)欠别人的钱:(名)欠别人的钱(2)(动)借债。