fāng yóu
fāng quán
fāng míng
fāng láo
fāng lín
fāng xiāng
fāng lán
fāng huì
fāng yán
fāng xīn
fāng shù
fāng róng
fāng ěr
fāng yì
fāng suì
fāng bì
fāng xiū
fāng yán
fāng ǎi
fāng xǔ
fāng zūn
fāng zhǐ
fāng chūn
fāng zī
fāng xīn
fāng yīn
fāng shēng
fāng chǎi
fāng fēng
fāng yí
fāng hún
fāng jié
fāng jié
fāng líng
fāng xùn
fāng guì
fāng ruí
fāng líng
fāng xìn
fāng jìng
fāng liè
fāng wù
fāng huáng
fāng liè
fāng liè
fāng fù
fāng lín
fāng zé
fāng zūn
fāng zhuàn
fāng qíng
fāng jiān
fāng xiāng
fāng zhú
fāng lù
fāng cí
fāng lǐ
fāng zūn
fāng sūn
fāng jiāo
fāng yá
fāng zhǐ
fāng jīn
fāng hàn
fāng jiāo
fāng jīn
fāng huá
fāng cǎo
fāng xiān
fāng jì
fāng liú
fāng fēi
fāng rùn
fāng yǐ
fāng diàn
fāng zhá
fāng bāo
fāng huā
fāng shí
fāng guī
fāng míng
fāng yù
fāng qīng
fāng dàn
fāng zhōu
fāng yì
fāng chén
fāng huì
fāng yīn
fāng cóng
fāng nián
fāng jiàn
fāng zǔ
fāng qì
fāng chén
fāng xù
芳菲fāngfēi
(1) 花草香美的样子
英fragrance of flowers and grass(2) 芳香hAo86.的花草
例人间四月芳菲尽,山寺桃花始盛开。——宋·沈括《梦溪笔谈》英flowers and grass⒈ 花草盛美。
引南朝陈顾野王《阳春歌》:“春草正芳菲,重楼啟曙扉。”
唐韩愈《梁国惠康公主挽歌》之一:“从今沁园草,无復更芳菲。”
《红楼梦》第五十回:“桃未芳菲杏未红,冲寒先喜笑东风。”
⒉ 香花芳草。
引唐李峤《二月奉教作》诗:“乘春重游豫,淹赏玩芳菲。”
元王翰《题败荷》诗:“芳菲今日凋零尽,却送秋声到客衣。”
清洪昇《长生殿·弹词》:“玩嬋娟华清宫殿,赏芳菲花蕚楼臺。”
⒊ 芳香。
引南朝宋谢灵运《江妃赋》:“留眄光溢,动袂芳菲。”
花草的芳香。
芳fāng(1)(名)香:~香。(2)(名)美好的名声:流~百世。(3)(名)姓。
菲读音:fēi,fěi[ fēi ]1. 花草茂盛,香气浓郁:菲菲,芳菲。
2. 碳氢化合物的一类,无色有光泽的结晶,可制染料、炸药等。