jià lóng
jià tóu
jià làng
jià zhì
jià hè
jià líng
jià piào
jià é
jià shì
jià chē
jià cáo
jià yuán
jià yù
jià kōng
jià hōng
jià què
jià fú
jià hǎi
jià yì
jià niáng
jià gǔ
jià cháng
jià tiē
jià jiān
jià yù
jià líng
jià hóng
jià shǐ
jià biàn
jià yì
jià yún
jià lǐ
jià lín
jià yán
jià chéng
jià zhào
jià dàn
jià tiān
jià shuō
jià yán
jià zǎi
jià huò
jià líng
jià hé
jià dào
jià lí
jià shuō
jià niǎo
jià zuò
jià qū
jià tǐng
jià bù
jià zuì
jià bèi
jià kuà
jià bēng
jià pái
jià míng
jià sú
jià é
jià lí
shēng jiān
hè jiān
zhuǎn jiān
cī jiān
rù jiān
cā jiān
xī jiān
tè jiān
jiá jiān
pèi jiān
shì jiān
pián jiān
lí jiān
dié jiān
dài jiān
āi jiān
tún jiān
qǐ jiān
píng jiān
huàn jiān
xī jiān
bìng jiān
jià jiān
diàn jiān
gǒng jiān
bìng jiān
chēng jiān
xuē jiān
shàng jiān
yuān jiān
tǎn jiān
tà jiān
piān jiān
hù jiān
tú jiān
sǒng jiān
tuí jiān
lián jiān
dā jiān
qí jiān
zhì jiān
tāi jiān
suí jiān
huáng jiān
bì jiān
mó jiān
kǎn jiān
yín jiān
diàn jiān
tí jiān
tái jian
yǔn jiān
guò jiān
yǔ jiān
chéng jiān
gōng jiān
yī jiān
tuó jiān
xié jiān
dié jiān
tuō jiān
fù jiān
xiè jiān
pī jiān
xián jiān
jí jiān
bǐ jiān
qián jiān
bù jiān
zī jiān
pāi jiān
lián jiān
⒈ 比肩;并肩。(1)形容人多拥挤。
引南朝宋鲍照《芜城赋》:“当昔全盛之时,车掛轊,人驾肩,廛閈扑地,歌吹沸天。”
钱振伦注引《史记》:“苏秦説齐王曰:临菑之涂,车轂击,人肩摩。”
唐冯宿《魏府狄梁公祠堂碑》:“马逐逐,车闐闐,野接跡,空驾肩。”
(2)表示行动一致。 《旧唐书·文苑传下·崔咸》:“栖楚等十餘人驾肩排度 ( 裴度 ),而朝士持两端者日拥度门。”
(3)表示居同等地位,并列。 《旧唐书·元稹白居易传论》:“自汉策贤良, 隋加诗赋,罢中正之法,委銓举之司,由是争务雕虫,罕趋函丈,矫首皆希於屈宋,驾肩并拟於《风》《骚》。”
⒉ 犹胁肩。 唐高彦休《唐阙史·路舍人友卢给事》:“路舍人羣与卢给事宏正,性相异,情相善。
引紫微清瘦古淡,未尝言朝市; 夕拜魁梧富贵,未尝言山水…… 紫微曰:‘ 卢六卢六,曾莫顾我,何也?’ 夕拜曰:‘月限向满,家食相仍,日诣台庭,以图外任。’ 紫微貌惨曰:‘驾肩权门,所不忍视,且有夙分,徒劳汝形。’”
⒊ 车驾和肩舆。
引唐元稹《两省供奉官谏驾幸温汤表》:“陛下若骑从轻驰,则道途无拱辰之备;若乘舆稍具,则邑县有驾肩之忧。”
唐苏鹗《杜阳杂编》卷下:“京师耆老元和迎真体者,悉赐银椀锦綵, 长安豪家,竞饰车服,驾肩弥路。”
清蒲松龄《聊斋志异·颠道人》:“章丘有周生者,以寒贱起家,出必驾肩而行。”
驾jià(1)(动)使牲口拉(车或农具):两匹马~车|~着牲口耕地。(2)(动)驾驶:~车|~飞机。(3)(名)指车辆;借用为对人的敬辞:大~|劳~|挡~。(4)(名)特指帝王的车;借指帝王:晏~|保~。
肩读音:jiān肩jiān(1)(名)肩膀:两~|并~。(2)(动)担负:息~|身~大任。