mài zhí
mài qiǎo
mài qián
mài hūn
mài shēn
mài miǎn
mài xiào
mài fǎ
mài zhì
mài huā
mài dù
mài chū
mài qíng
mài chāng
mài yì
mài zhàng
mài shǒu
mài mìng
mài zhǔ
mài zuǐ
mài chěng
mài huì
mài mǎi
mài luàn
mài jiàng
mài méng
mài néng
mài běn
mài jià
mài guì
mài guān
mài chàng
mài lín
mài fù
mài yì
mài xiū
mài nong
mài yōng
mài shé
mài guāi
mài yùn
mài dān
mài jué
mài zū
mài yín
mài lú
mài tú
mài è
mài yù
mài kùn
mài zhū
mài wēi
mài gōng
mài qì
mài jiàn
mài lì
mài pó
mài guà
mài zhàng
mài kē
mài shé
mài sī
mài bǔ
mài huò
mài què
mài bīng
mài tí
mài wǔ
mài fù
mài hūn
mài gěi
mài pū
mài lǎo
mài xiè
mài jiāo
mài jiāng
mài zhé
mài kè
mài fāng
mài cái
mài bǐng
mài táng
mài yǒu
mài jì
mài fàng
mài guó
mài quàn
mài dāi
mài xiàng
mài gōng
mài yù
mài chūn
mài shù
mài zǔ
mài yōng
mài kè
mài píng
mài yuē
mài wén
mài qiào
mài dǎo
mài yù
mài chǎng
mài sǐ
mài shì
mài kōng
mài quē
mài píng
mài jiā
mài qīng
mài liǎn
mài yù
mài wǔ
mài jīn
mài jué
mài zhèn
mài lǎn
mài kǒu
mài qǐng
mài hǎo
mài fù
mài quán
mài měng
mài zhòng
mài yào
mài huò
mài huāng
mài fàn
mài jìn
mài ēn
mài duàn
mài jiān
mài yǎn
mài dǐ
mài lú
mài zéi
mài zuò
mài qīng
mài ào
mài diǎn
gǔ shé
mài shé
zhèng shé
juǎn shé
jī shé
jiǎo shé
xiǎo shé
mù shé
tūn shé
sè shé
zǐ shé
tǔ shé
chì shé
nìng shé
chǐ shé
māo shé
yā shé
mí shé
tāo shé
nòng shé
duàn shé
niē shé
biàn shé
gōu shé
lǜ shé
chuō shé
yí shé
jiǎo shé
mào shé
jūn shé
diào shé
miào shé
cì shé
yǎo shé
què shé
gǒu shé
zuǐ shé
huǒ shé
zé shé
mén shé
tiě shé
mǔ shé
gào shé
xiāo shé
jiáo shé
xiù shé
bǐ shé
zé shé
lì shé
míng shé
zhōng shé
bǎi shé
guà shé
làng shé
dú shé
zé shé
jué shé
diàn shé
hóu shé
zhòng shé
lìn shé
shì shé
è shé
guǎng shé
chán shé
què shé
kǒu shé
jué shé
huáng shé
chún shé
èr shé
wěn shé
chēng shé
duó shé
liǎng shé
lǜ shé
diào shé
shuō shé
ráo shé
fǎn shé
fàn shé
yú shé
bì shé
fǎn shé
chàn shé
guǐ shé
yīng shé
jiá shé
fèi shé
jìn shé
yáo shé
jiàn shé
niǎn shé
pò shé
yáng shé
jiāo shé
shà shé
dàn shé
guā shé
qiǎo shé
cháng shé
xué shé
suō shé
jié shé
tà shé
gǔ shé
jié shé
biàn shé
⒈ 卖弄口舌。
引南朝梁简文帝《七励》:“卖舌弹剑,买义追仁。”
宋梅尧臣《十一日垂拱殿起居闻南捷》诗:“从来儒帅空卖舌,未到已愁茆叶黄。”
卖弄口舌,以言语炫世。
卖mài(1)(动)拿东西换钱(跟‘买’相对):把余粮~给国家。(2)(动)为了自己出卖祖国或亲友:~国|~国求荣。(3)(动)尽量用出来;不吝惜:~劲儿|~力气。(4)(动)故意表现在外面;让人看见:~功|~弄。(5)(量)旧时饭馆中称一个菜为一卖:一~炒腰花。
舌读音:shé舌shé(1)(名)舌头。(2)(名)像舌头的东西:火~。(3)(名)铃或铎中的锤。