yán qiǎo
yán miào
yán yǎ
yán chǒu
yán gē
yán lì
yán zī
yán chī
yán dào
yán jié
yán mèi
yán yàn
yán jié
yán shàn
yán tán
yán chàng
yán shǒu
yán qiàn
yán yīn
yán wǔ
yán hǎo
yán zhuàng
yán sēn
yán yán
yán huá
yán měi
yán yǔ
yán mí
yán nuǎn
yán jìng
yán shū
yán pí
yán chàng
yán chī
yán shēng
hún yǎ
xié yǎ
kuān yǎ
jìng yǎ
cí yǎ
ān yǎ
róu yǎ
yín yǎ
hóng yǎ
bīn yǎ
jùn yǎ
hè yǎ
hán yǎ
chǔ yǎ
dà yǎ
gǔ yǎ
qiú yǎ
yōu yǎ
fēng yǎ
xīn yǎ
jì yǎ
bù yǎ
quán yǎ
dàn yǎ
sāo yǎ
hé yǎ
yǎn yǎ
chún yǎ
sù yǎ
yōng yǎ
pǔ yǎ
zī yǎ
yīn yǎ
èr yǎ
qiān yǎ
gāo yǎ
ěr yǎ
bó yǎ
chōng yǎ
yán yǎ
rú yǎ
jiè yǎ
fēng yǎ
qīng yǎ
xùn yǎ
hóng yǎ
zhōng yǎ
jié yǎ
chāo yǎ
āi yǎ
cāng yǎ
xùn yǎ
wén yǎ
xián yǎ
fāng yǎ
lì yǎ
dǎo yǎ
xián yǎ
jīng yǎ
xiǎo yǎ
bīn yǎ
jué yǎ
cuì yǎ
zhōu yǎ
sān yǎ
hóng yǎ
tián yǎ
wēn yǎ
wàng yǎ
biàn yǎ
qún yǎ
huáng yǎ
dūn yǎ
dí yǎ
jùn yǎ
yōu yǎ
xián yǎ
ào yǎ
dǔ yǎ
fēng yǎ
dàn yǎ
xiù yǎ
chún yǎ
yuān yǎ
duān yǎ
ào yǎ
huì yǎ
yān yǎ
xīn yǎ
diǎn yǎ
ān yǎ
jiù yǎ
qiàn yǎ
jùn yǎ
hóng yǎ
chún yǎ
yí yǎ
nán yǎ
qīng yǎ
⒈ 美丽高雅。
引北魏贾思勰《齐民要术·种槐柳楸梓梧柞》:“明年三月中,移植於厅斋之前,华浄妍雅,极为可爱。”
唐玄奘《大唐西域记·呾叉始罗国》:“此太子正后生也,仪貌妍雅,慈仁夙著。”
宋丘崈《锦帐春·己未孟冬乐净见梅英作》词:“好是天寒,倍添妍雅,正雪意垂垂欲下。”
妍yán(形)〈书〉美丽(跟‘媸’相对):春光明媚;百花争~。
雅读音:yǎ[ yǎ ]《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室