yán nuǎn
yán shū
yán huá
yán yīn
yán sēn
yán chī
yán yán
yán shēng
yán dào
yán chǒu
yán gē
yán jié
yán zhuàng
yán jìng
yán miào
yán yǔ
yán yǎ
yán yàn
yán tán
yán qiàn
yán chàng
yán mí
yán lì
yán shǒu
yán pí
yán jié
yán mèi
yán chī
yán qiǎo
yán wǔ
yán hǎo
yán shàn
yán zī
yán chàng
yán měi
líng chàng
dī chàng
fān chàng
lián chàng
xiǎo chàng
lí chàng
qīng chàng
yóng chàng
tuī chàng
huān chàng
dú chàng
jiǎng chàng
fèng chàng
hū chàng
hé chàng
kǎi chàng
lǐng chàng
gāo chàng
bài chàng
fàn chàng
xiǎo chàng
jué chàng
mán chàng
lú chàng
sù chàng
yōu chàng
qí chàng
chuán chàng
yàn chàng
chóng chàng
liú chàng
yí chàng
lì chàng
diǎn chàng
gǎn chàng
jué chàng
shǒu chàng
hào chàng
yě chàng
jiē chàng
jiāo chàng
gòng chàng
míng chàng
cǎi chàng
àn chàng
xuě chàng
kāi chàng
lǐng chàng
zàn chàng
yáng chàng
tán chàng
suí chàng
xiān chàng
yī chàng
píng chàng
yǐng chàng
chóu chàng
jī chàng
yǒng chàng
yú chàng
chuī chàng
jǐng chàng
zhàn chàng
cháo chàng
yǎn chàng
zhòu chàng
chán chàng
zuò chàng
hè chàng
hēng chàng
yán chàng
bān chàng
jí chàng
yuàn chàng
bàn chàng
gǔ chàng
mài chàng
sān chàng
yín chàng
duì chàng
yǐn chàng
shěn chàng
jiǎ chàng
piào chàng
zhū chàng
èr chàng
chén chàng
táng chàng
shuō chàng
zhǔ chàng
ǒu chàng
lún chàng
qiǎn chàng
gē chàng
gēng chàng
qiáo chàng
xīn chàng
jiù chàng
ōu chàng
tí chàng
tí chàng
⒈ 谓美妙的歌词、曲调。
引《文选·谢惠连<雪赋>》:“邹阳闻之,懣然心服;有怀妍唱,敬接末曲。”
张铣注:“思其妍美,以为唱和。”
清吴伟业《楚两生行》:“洗出元音倾老辈,叠成妍唱待君王。”
清唐孙华《偕同年吴元朗游西泾次友人韵》:“妍唱发朱脣,何必倚笙筑。”
美妙的曲调。
妍yán(形)〈书〉美丽(跟‘媸’相对):春光明媚;百花争~。
唱读音:chàng唱chàng(1)(动)口中发出(乐音);依照乐律发出声音:~歌|演~。(2)(动)大声叫:鸡~三遍。(3)(名)(~儿)歌曲;唱词:小~。(4)姓。