hóng shù
hóng hé
hóng dù
hóng yì
hóng lì
hóng chǎng
hóng fǎ
hóng lǎng
hóng shèng
hóng tōng
hóng shì
hóng dà
hóng yuǎn
hóng dài
hóng yù
hóng jiǎng
hóng fū
hóng jì
hóng shàn
hóng tú
hóng cuì
hóng liàng
hóng yòu
hóng yǎ
hóng xīn
hóng chǎng
hóng dào
hóng liè
hóng liàng
hóng shēn
hóng wěi
hóng kuàng
hóng guī
hóng zhāng
hóng mǐn
hóng bó
hóng qì
hóng biàn
hóng zhì
hóng guāng
hóng yuàn
hóng cháng
hóng duō
hóng fāng
hóng yì
hóng zhì
hóng chǐ
hóng kāi
hóng rùn
hóng suì
hóng xiū
hóng lùn
hóng huà
hóng zhǐ
hóng yì
hóng yè
hóng yì
hóng jiǎn
hóng měi
hóng lì
hóng kuò
hóng yáng
hóng zhuàng
hóng hòu
hóng sì
wēn yǎ
ān yǎ
bīn yǎ
bīn yǎ
gāo yǎ
nán yǎ
fēng yǎ
xián yǎ
fēng yǎ
xīn yǎ
qiàn yǎ
wén yǎ
dǎo yǎ
gǔ yǎ
xīn yǎ
jùn yǎ
qīng yǎ
jīng yǎ
hún yǎ
zhōng yǎ
chǔ yǎ
yuān yǎ
hán yǎ
jié yǎ
yān yǎ
bù yǎ
jì yǎ
xùn yǎ
hè yǎ
sān yǎ
qīng yǎ
ān yǎ
dūn yǎ
yán yǎ
jùn yǎ
yín yǎ
āi yǎ
qiān yǎ
rú yǎ
hóng yǎ
qiú yǎ
xián yǎ
chún yǎ
lì yǎ
jiè yǎ
cí yǎ
ào yǎ
kuān yǎ
dí yǎ
ào yǎ
xián yǎ
chún yǎ
xiǎo yǎ
dǔ yǎ
xiù yǎ
jué yǎ
hóng yǎ
quán yǎ
fēng yǎ
xié yǎ
dàn yǎ
huì yǎ
duān yǎ
sāo yǎ
diǎn yǎ
bó yǎ
yí yǎ
dàn yǎ
yǎn yǎ
hé yǎ
chāo yǎ
chōng yǎ
jìng yǎ
zī yǎ
róu yǎ
yīn yǎ
tián yǎ
hóng yǎ
cāng yǎ
èr yǎ
qún yǎ
yōu yǎ
jùn yǎ
yōu yǎ
yōng yǎ
sù yǎ
xùn yǎ
wàng yǎ
pǔ yǎ
chún yǎ
hóng yǎ
jiù yǎ
dà yǎ
zhōu yǎ
huáng yǎ
fāng yǎ
ěr yǎ
cuì yǎ
biàn yǎ
⒈ 犹高雅。
引《后汉书·周荣传》:“臣伏惟古者帝王有所号令,言必弘雅,辞必温丽。”
《周书·独孤信传》:“信风度弘雅,有奇谋大略。”
明胡应麟《少室山房笔丛·经籍会通四》:“宋世诸书,大约数百家,弘雅之流,稍加博焉。”
弘hóng(1)(形)大。现多作宏。(2)(动)扩充;光大。(3)姓。
雅读音:yǎ[ yǎ ]《诗经》体裁之一。于天子诸侯朝会宴飨时歌诵。有大雅、小雅之分。【组词】:风、雅、颂是《诗经》的三种体裁。
合乎标准、规范的。【组词】:雅言
高尚的、不俗的。【组词】:优雅、典雅、雅室