fú yù
fèi yù
chàng yù
yì yù
yì yù
fèn yù
chōng yù
yāng yù
ǎi yù
chén yù
jué yù
cù yù
lóng yù
yōng yù
fù yù
yī yù
hēi yù
fèn yù
qiè yù
zhì yù
sēn yù
yāng yù
ǎi yù
mèn yù
xiāo yù
yán yù
míng yù
yǎo yù
wěng yù
fēn yù
chóu yù
dá yù
wěng yù
yǎn yù
yīn yù
fán yù
gān yù
yōu yù
niàng yù
shěn yù
è yù
qū yù
jiě yù
fú yù
yǎn yù
chún yù
fēn yù
yì yù
ōu yù
yīn yù
pián yù
fú yù
fú yù
fēng yù
bó yù
qì yù
ào yù
fú yù
hóng yù
yān yù
cāng yù
yíng yù
bēi yù
kù yù
nóng yù
yàng yù
yì yù
pán yù
yān yù
yē yù
nóng yù
bīn yù
fú yù
nóng yù
méng yù
āi yù
pán yù
yīn yù
gǎn yù
shū yù
táo yù
yǎng yù
cōng yù
yīn yù
yì yù
fèn yù
yōu yù
āi yù
bó yù
jī yù
⒈ 抑郁。
引《汉书·广川惠王刘越传》:“心重结,意不舒,内茀鬱,忧哀积。”
宋秦观《曾子固哀词》:“悲填膺而茀鬱兮,聊自记于斯文。”
⒉ 曲折貌。
引《史记·司马相如列传》:“其山则盘紆茀鬱,隆崇嵂崒。”
北魏贾思勰《齐民要术·园篱》:“其盘紆茀鬱,奇文互起,縈布锦绣,万变不穷。”
1.杂草太多。
2.福。
郁读音:yù郁yù(1)(形)香气浓厚:~烈。(2)(形)(Yù)姓。郁yù(1)(形)(草木)茂盛:~~葱葱|浓~|葱~。(2)(形)(忧愁、气愤等)在心里积聚不得发泄:忧~|抑~|~闷。